Phó Thư Bảo đang nhìn lão giả kia, còn ánh mắt lão giả kia cũng đột nhiên tiến đến gần, đặt vào thân thể Phó Thư Bảo.
- Thiếu gia, mau qua đây, những người đó đã đợi một lúc rồi.
Đông Mai gấp gáp nói.
Trong lòng Phó Thư Bảo khẽ động, nhỏ giọng hỏi:
- Những người tới từ Thánh Đóa Lan Quốc có thân phận như thế nào? Ngươi đã nghe nói tới các nàng hay chưa?
- Ta biết, lão đầu cao lớn kia chính là quốc sư Thánh Đóa Lan Quốc, gọi là Thác Nạp Sâm, những người còn lại đều là tùy tùng theo hắn.
Đông Mai nói:
- Chủ mẫu Chi Ni Nhã đang thay y phục, nói chúng ta khoản đãi vị Quốc Sư này thật tốt, ta nghe chủ mẫu Chi Ni Nhã nói, vị Quốc Sư Thác Nạp Sâm kia chính là sư phụ của nàng, không chỉ chỉ dạy nàng tu luyện lực lượng, còn dạy nàng văn hóa và tri thức đối nhân xử thế.
Quan hệ như vậy, kỳ thực đã xấp xỉ là phụ thân rồi, thảo nào Chi Ni Nhã đối đãi long trọng như vậy, trước khi tiếp đãi còn phải tắm rửa và thay y phục.
Trong lòng Phó Thư Bảo đã có lý giải rất rõ ràng, nói:
- Đông Mai, đến phòng bếp chuẩn bị tiệc rượu, làm những thứ tốt nhất, dùng rượu nho làm từ huyễn tâm nho..
Bởi vì chưa tới thời vụ thu hoạch huyễn tâm nho, vì vậy xưởng sản xuất rượu chỉ thử nghiệm chế tạo một ít, bình thường ngay cả Phó Thư Bảo cũng không nỡ uống, lúc này, dùng để khoản đãi su phụ của lão bà, hẳn là rất nể mặt Thác Nạp Sâm kia..
- Ta sẽ đi làm...
Vừa bước đi, Đông Mai bỗng nhiên quay lại, nhỏ giọng nói:
- Được rồi thiếu gia, lúc nào lại truyền một chút lực lượng cho chúng ta a? Qua vài lần truyền tặng, ta bây giờ cảm giác chính mình đã có một chút lực lượng tu vi.
- Oạch?
Phó Thư Bảo sững sờ tại chỗ.
- Thiếu gia không tin? Hãy xem ta này.
Đông Mai bỗng nhiên ưỡn bộ ngực to lớn, bộ ngực kia bỗng nhiên lay động. Tình cảnh này, thật giống như con thỏ ngu ngốc thi nhảy cao với ai đó.
- Chuyện này...
Phó Thư Bảo trợn trừng mắt nói.
- Cái này là thiếu gia giao tâm pháp vận hành lực lượng cho chúng ta, lực theo tâm động, tùy ý bạo phát...
Phó Thư Bảo nói,
...
* * * * *
Thời gian trước, truyền loại lực lượng quỷ dị, tâm pháp lực lượng thuận miệng nói ra kia chính là muốn các nàng mãn nguyện, không ngờ, Đông Mai ngốc nghếch không ngờ tin là thật, tu luyện thành công, khiến bộ ngực to lớn của nàng trở nên mềm mại dựng ngược lên. Đây là loại tình huống gì?
- Thiếu gia nhất định phải ghi nhớ trong lòng, ta đi làm việc.
Đông Mai xinh đẹp uốn lưỡi nói, bước nhanh tiến về phía trước.
- Mẹ kiếp, thế giới này quá thần kỳ...Chẳng lẽ thời gian trước ta vô tình sáng tạo tâm pháp huyền diệu khiến ngực đàn bà nhảy dựng lên? Ha ha!
Trong lòng Phó Thư Bảo mỉm cười, lúc này mới bước nhanh tiến về phía phòng khách.
Lúc này, trong đại sanh vang lên một mảnh thanh âm “ Thiếu gia”.
Tại Hậu Thổ Thành và Hắc Thạch Thành Bảo, Phó Thư Bảo có uy danh tuyệt đối, đi tới đây đều phát sinh tình huống này, cho dù gặp tại WC, người đi vệ sinh, cũng phải gọi hai tiếng ngắn gọn “ Thiếu gia “
- Ha ha! Vị này khẳng định chính là Quốc Sư Thánh Đóa Lan Quốc vang danh tứ hải Thác Nạp Sâm đại sư, ngưỡng mỗ đã lâu, ngưỡng mộ đã lâu a! Trước kia ta luôn ao ước gặp mặt, không ngờ ngày hôm nay nhân lão lại tới làm khách Hắc Thạch Thành Bảo ta, hoan nghênh hoan nghênh a!
Phó Thư Bảo biểu hiện bộ dáng rất nhiệt tình, e là so với bếp lửa trong phòng bếp lúc này còn rực rỡ hơn.
- Ngươi chính là Phó Thư Bảo?
Nhãn thần Thác Nạp Sâm có chút kinh ngạc, không ngờ còn trẻ tuổi đã sở hữu thực lực cường hãn như vậy! Phó Thư Bảo liếc mắt có thể nhìn thấu thực lực của hắn, đương nhiên hắn cũng có thể nhìn thấy thực lực của Phó Thư Bảo.
- Ha ha, đúng vậy.
Phó Thư Bảo cười nói:
- Ta rất ít khi ra ngoài, nhưng bên ngoài lại luôn luôn thích trò chuyện với người khác, ta nói chuyện với anh hùng dường như...Ha ha, kỳ thực rất thẹn thùng a.
Thác Nạp Sâm không hé miệng, nhưng hắn thầm nghĩ:
- Ta nghe nói, hình như ngươi không phải anh hùng gì đó? Tất nhiên là lưu manh!
Ngừng lại một chút, hắn lại thầm nghĩ trong lòng:
- Chẳng qua, thiếu niên trẻ tuổi như vậy đã tu luyện tới cảnh giới Vĩnh Hằng Lực, quả thực là thiên tài cực kỳ hiếm thấy, hầu như không khác Tư Thản Sâm Thánh Đóa Lan Quốc chúng ta là bao, hơn nữa, người này tùy ý đi tới bất cứ nơi nào đều có thể đứng vững, ta dĩ nhiên cảm thấy người này quỷ dị sâu thâm khó lường!
Từ Thánh Đóa Lan Quốc vạn dặm xa xôi đi tới Tú Quốc, khắp nơi thăm dò tình hình của Dật Hương công chúa, tổng hợp toàn bộ tin tức, Thác Nạp Sâm mới biết được Dật Hương công chúa giống như nữ thần trong mắt hắn đã theo một người tên là Phó Thư Bảo, mà gã Phó Thư Bảo kia lại là một gã du côn lưu manh đến từ một địa phương nhỏ tại Hổ Thành, có thân phận như vậy, kỳ thực Phó Thư Bảo trong mắt hắn chính là loại người hạ lưu dùng hoa ngôn xảo ngữ và thủ đoạn đê tiện lừa gạt công chúa. Hắn tuyệt đối không thể để công chúa dễ dàng bị hủy hoại trong tay loại người như Phó Thư Bảo, cho nên, hắn không kịp bái kiến nữ hoàng Tú Ngọc, trực tiếp chạy tới Hậu Thổ Thành. Nhưng vừa gặp mặt, hắn mới phát hiện, Phó Thư Bảo này không phải gã lưu manh cấp thấp như lời đồn, mà là một cường giả hắn không thể nhìn thấu!
Một người, hơn mười tuổi tu luyện tới cảnh giới cấp Vĩnh Hằng Lực, vậy mười năm hai mươi năm sau, chẳng phải hắn trở thành Luyện Lực Sĩ cấp Đại Vô Vũ Trụ Lực trẻ tuổi nhất trong lịch sử từ trước tới nay sao?
Cảm giác phức tạp giống như thủy triều dâng trào trong lòng, nhìn khuôn mặt Phó Thư Bảo tươi cười vô cùng xán lạn, trong lòng Thác Nạp Sâm có rất nhiều lời muốn nói nhiều điều muốn hỏi, nhưng lời nói dâng trào tới miệng lại không cách nào phun ra. Từ lúc trào đời tới nay, Phó Thư Bảo chính là người đầu tiên khiến hắn không có lời nào để nói.
Phó Thư Bảo không giống Thác Nạp Sâm, hắn thân mật kéo tay Thác Nạp Sâm, nói dài nói ngắn. Không lâu sau, Chi Ni Nhã rốt cuộc chỉ huy một đám thị vệ hồng giáp đi tới.
- Quốc Sư tại sao lại đến nơi này?
Chi Ni Nhã khẽ khom người chào hỏi, xem như tôn trọng đối với Thác Nạp Sâm. Nhưng trước mặt Phó Thư Bảo, hắn muốn nàng nằm sấp, nàng phải nằm sấp, muốn nàng quỳ, nàng phải quỳ, hơn nữa hắn còn muốn nàng vểnh mông lên cao chấp nhận nghiêm phạt gì đó...Quả thực quan hệ giữa người với người rất phức tạp.
- Thác Nạp Sâm tham kiến công chúa điện hạ.
Đáp lại thái độ lễ phép của Chi Ni Nhã, lúc này Thác Nạp Sâm quỳ xuống hành lễ.
- Quốc Sư mau đứng lên, lần này ngươi tới có chuyện gì quan trọng sao?
- Công chúa, người tới Tú Quốc hơn một năm nay không trở về, Quốc Vương bệ hạ và Vương Hậu vô cùng thương nhớ người, vì vậy sai ta dẫn người trở về.
Thác Nạp Sâm nói.
- Mang ta trờ về sao?
Chi Ni Nhã khẽ sửng sốt, dư quang trên khóe mắt vô ý rơi xuống trên người Phó Thư Bảo.
- Công chúa, mẫu thân của người lâm bệnh, rất nguy hiểm, Quốc Vương bệ hạ trước khi sai ta tới Tú Quốc đã nói, lúc này bất luận thế nào người cũng phải theo ta trở về.
Thác Nạp Sâm nói.
- Chuyện này...
Trong lòng vạn phần lo lắng, nhưng thực sự không muốn rời xa Phó Thư Bảo, Chi Ni Nhã nhất thời lâm vào hoàn cảnh khó xử. Trong suy nghĩ của nàng, mẫu thân lâm bệnh nguy kịch chắc chắn phải về xem tình hình thế nào, nhưng lại muốn đồng hành cùng phu quân, đây mới là điều nàng muốn, nhưng trong đầu Phó Thư Bảo còn có rất nhiều việc quan trọng, hắn nguyện ý tới vùng đất Thánh Đóa Lan Quốc xa xôi sao?
- Ngay mai chúng ta sẽ lên đường!
Ngay khi Chi Ni Nhã vạn phần khó xử, ủy khuất tới cực điểm, Phong Thư Bảo đột nhiên thất thanh nói một câu.
Phó Thư Bảo vốn muốn dẫn theo Chi Ni Nhã tới Thánh Đóa Lan Quốc lấy Vân Nê Thổ Đậu, ngược lại bây giờ chính là cơ hội giúp hắn thuận nước giong thuyền, có thể mượn cớ tới vấn an mẹ vợ, quang minh chính đại đến Thánh Đóa Lan Quốc.
- Cảm tạ...
Chi Ni Nhã cảm động tới mức rơi nước mắt.
- Ngươi cũng muốn đi?
Thác Nạp Sâm nghi hoặc nhìn Phó Thư Bảo, rất rõ ràng, hắn lần này phục mệnh tới mời Chi Ni Nhã về nước, Phó Thư Bảo căn bản không nằm trong ý nghĩa của hắn, đừng nói tới lời mời xã giao.
- Ha ha, đương nhiên muốn đi a, mẹ vợ sinh bệnh, ta là con rể khẳng định phải nhanh chân tới xem tình hình thế nào, mặt khác, ta nghiên cứu khá sâu về y thuật, nói không chừng có thể trợ giúp.
Y thuật gì đó, Phó Thư Bảo chỉ nói suông, nhưng đối với nghiên cứu nhân thể đã có kinh nghiêm kinh người, hơn nữa, có rất nhiều linh tài quý hiếm, hắn tin rằng, chỉ cần không phải Ngải Tư..., hắn đều có thể ứng phó.
- Công chúa, các người đã thành thân sao?
Tin tình báo Thác Nạp Sâm thu thập được, chỉ nói Phó Thư Bảo và Chi Ni Nhã đang ở cùng một chỗ, trong lòng hắn lý giải, nhất định Phó Thư Bảo đang theo đuổi Chi Ni Nhã, không ngờ, Phó Thư Bảo đã đạt tới mức muốn gặp mặt cha vợ mẹ vợ!
Một nam nhân tốt, nam nhân thành công, chính là nam nhân đầy đủ tiêu chuẩn đối với cha mẹ vợ.
- Chuyện này...Đúng vậy a, chỉ là chưa tiến hành hôn lễ long trọng mà thôi.
Chi Ni Nhã sợ hãi nói.
- Được rồi, xem như chuyện này vượt qua phạm vi xử lý của ta, Phó công tử, ngươi hãy cùng chúng ta trở về đi.
Thác Nạp Sâm thở dài một hơi.
Phó Thư Bảo nói:
- Quốc Sư ngồi thuyền theo đường biển tới sao?
Thác Nạp Sâm nói:
- Lần này ngoại trừ ta, còn có rất nhiều tùy tùng và hành lý, tự nhiên đi đường biển tới, quay về tất nhiên cũng phải ngồi thuyền, tổng cộng khoảng chừng mất thời gian hai tháng.
Phó Thư Bảo nói:
- Như vậy quá chậm, chúng ta hãy sử dụng đôi cánh lực lượng bay qua đại dương thẳng tới Thánh Đóa Lan Quốc, sẽ mau chóng trở về hơn, Vương Hậu có thể nhanh chóng gặp lại Chi Ni Nhã công chúa, như vậy có ích rất lớn đối với bệnh tình của nàng.
- Sử dụng đôi cánh lực lượng bay qua đoại dương, mấy người chúng ta không có vấn đề gì, mệt mỏi có thể nghỉ ngơi trên hải đảo, nhưng tùy tùng của ta phải làm sau bây giờ? Cùng nhau tới đây, ta không thể bỏ mặc bọn họ, lần này chúng ta tới đây mang theo rất nhiều vật tư, những thứ kia không thể bán lấy tiền mặt chẳng lẽ ném đi, cách này không thực hiện được.
- Quốc Sư, ta mời Quốc Sư đến xem nơi này.
Phó Thư Bảo thần bí cười cười.
- Nơi nào?
Trong lòng Thác Nạp Sâm kỳ quái, đang nói chuyện trọng yếu là làm sao có thể trở về, Phó Thư Bảo lại muốn dẫn hắn tới xem một nơi nào đó?
Nơi Phó Thư Bảo muốn để Thác Nạp Sâm xem, tự nhiên là Sinh Trữ Vật Không Gian trong miếng bạch ngọc thành đạt được từ ngự thư phòng tại Hoàng Kim Thành.
Đi tới Sinh Trữ Vật Không Gian, xem xét một hồi, tâm tình Thác Nạp Sâm nhất thời phức tạp tới cực điểm.
- Sinh Trữ Vật Không Gian, trong sách cổ ta đã thấy một chút hình ảnh, đây là loại trang bị quỷ thần khó lường tại thời đại khởi nguyên giành cho Luyện Lực Sĩ, bây giờ không ai có thể luyện chế, mà trên thế giới cũng không có bảo vật thực tế lưu truyền tới nay, lại không ngờ...
Ngươi không ngờ có bảo vật như thế!
Đứng trên đỉnh Độc Sơn Phong, nhìn xuống đại địa, trong lòng Thác Nạp Sâm kích động phi thường.
- Ha hả, có vật này chung quy Quốc Sư tin tưởng, chúng ta có thể rất nhanh trở lại Thánh Đóa Lan Quốc chứ?
Phó Thư Bảo cười nói:
- Tùy tùng và các vật tư của ngươi đều cất vào Sinh Chi Trữ Vật của ta, chúng ta mang theo miếng bạch ngọc thạch phi hành là được.
- Chắc chắn rồi, có bảo vật như vậy, chúng ta trực tiếp bay trở về!
- Ngoài ra, vãn bối còn có một việc thỉnh cầu Quốc Sư đáp ứng.
- Chuyện gì?
- Vẫn bối có rất nhiều cừu nhân, tới Thánh Đóa Lan Quốc xa xôi như vậy cần hành sự cẩn mật, ta còn muốn mang theo một đội thị vệ.
- Đội thị vệ bao nhiêu người?
Vừa nhìn, Thác Nạp Sâm liền nhận ra, Sinh Trữ Vật Không Gian trước mắt có thể dung nạp mười vạn người, nếu như xếp chồng chất, thậm chí có thể dung nạp hai mươi vạn người, thời gian tới Hậu Thổ Thành, hắn đã biết Phó Thư Bảo nắm giữ mười vạn đại quân, nhưng hắn muốn biết Phó Thư Bảo muốn dẫn theo bao nhiêu người, nếu như số người quá nhiều, hắn thực không dám làm chủ.
Trong lòng Phó Thư Bảo sao lại không rõ Thác Nạp Sâm đang suy nghĩ điều gì, hắn cười nói:
- Quốc Sư không cần lo lắng, ta sẽ không để ngươi khó xử, ta chỉ mang theo đội thị vệ trăm người, biên chế như vậy, e là một gã quý tộc Thánh Đóa Lan Quốc khởi hành lên đường cũng mang theo số người như vậy?
Nghe nói chỉ có một trăm người, lo lắng trong lòng Thác Nạp Sâm nhất thời bị tiêu tan, vừa cười vừa nói:
- Việc này cũng được, ngươi hãy mang theo đội thị vệ trăm người đi.
- Đa tạ Quốc Sư, ta sẽ lệnh các nàng tập kết.
Rời khỏi Sinh Trữ Vật Không Gian, Phó Thư Bảo nói, sau đó ngồi uống trà cùng Thác Nạp Sâm. Uống một hai ngụm trà, Hồ Nguyệt Thiền liền dẫn chiến đội Hồ Tộc vào phòng khách, tập kết trước mắt hai người.
Thấy Hồ Nguyệt Thiền một thân trang bi luyện lực khí, một trăn chiến sĩ mỹ nam mỹ nữ Hồ Tộc phía sau nàng giống vậy đều được trang bị vũ trang Lực Luyện Khí từ đầu tới chân, khiến Thác Nạp Sâm há miệng nửa ngày cũng không khép lại.
Thực sự áo giáp, đao thuẫn Lực Luyện Khí trên người Hồ Nguyệt Thiền, Thác Nạp Sâm với nhãn lực cao minh chỉ cần liếc mắt là nhận ra những vật phẩm này làm từ Linh Vẫn Thạch, kim chúc Vũ Cấp ngay cả vương thất cũng không thể đơn giản nắm giữ ! Bộ áp giáp và vũ khí giá trị như vậy, ngay cả hắn Quốc Sư Thánh Đóa Lan Quốc cũng không dám nghĩ tới!
Nhưng khiến Thác Nạp Sâm cảm thấy khó có thể tưởng tượng nhất chính là một trăm chiến sĩ Hồ Tộc phía sau Hồ Nguyệt Thiền, những người này ai lấy đều được trang bị một bộ Lực Luyện Khí, hơn nữa kim chúc dùng để luyện chế khoa trương hơn cả đã đạt tới kim chúc Thiên Cấp! Đội quân trăm người như vậy, cho dù Thánh Đóa Lan Quốc cũng không mua được, tại sao lại xuất bây giờ Hậu Thổ Thành hẻo lánh này?
Thoáng chốc, tâm tình Thác Nạp Sâm mang theo nhiều loại cảm xúc đan xen lẫn nhau, có đố kỵ, có ước ao, có nghi ngờ vô căn cứ, cũng có chấn động, loại chấn động mãnh liệt. Hắn bỗng nhiên nghĩ, tin tình báo hắn thu thập được, hơn phân nửa là giả. Phó Thư Bảo không chỉ có thực lực bản thân khiến người ta cảm thấy bí hiểm, mà ngay cả người bên cạnh hắn, thế lực hắn nắm giữ cũng giống vậy!
- Quốc Sư, có thể để tùy tùng của ngươi chuẩn bị một chút.
Đạo thanh âm thanh trong trẻo dễ nghe truyền đến, Chi Ni Nhã một thân áo giáp Lực Luyện Khí và vũ khí Lực Luyện Khí xuất hiện trong phòng khách Hắc Thạch Thành Bảo.
Keng! Âm hưởng giòn tan vang lên, Thác Nạp Sâm sẩy tay đánh rơi chén trà trên tay xuống mặt đất, khiến chén trà vỡ thành hai mảnh.
- Ngươi, ngươi...Rốt cuộc có bao nhiêu trang bị Lực Luyện Khí như vậy a?
- Ha ha, không nhiều không nhiều, chỉ là một cửa hàng nhỏ, kiếm chút tiền lời mà thôi, uhm, bây giờ, chúng ta tới Tư Ba Quốc làm ăn, những kẻ có tiền bên đó chỉ cần đặt tiền, liền có thể nhận được một bộ trang bị Lực Luyện Khí như ý, nếu như Thánh Đóa Lan Quốc cũng cần, ta cũng có thể cung cấp, nể mặt cha vợ, ta làm con rể, dù thế nào đi nữa cũng không để bọn họ thiệt thòi a.
Thác Nạp Sâm: "...."