Hai người chậm rãi đi trở về, nhưng mà, còn chưa tới Tướng quân phủ, xa xa, một bóng dáng quen thuộc chạy tới.
“Đại tiểu thư, người lại gặp rắc rối nữa rồi! Ai!” Nói chuyện, là bà vú mà ngày đó Sở Khuynh Nguyệt xuyên qua đã gặp được.
Giờ phút này, mắt bà vú đầy vẻ đau lòng nhìn Sở Khuynh Nguyệt, trong ánh mắt kia, thậm chí còn mang theo vài phần đồng tình cùng thương hại.
Thấy bà vú như vậy, Sở Khuynh Nguyệt nhíu mày:”Như thế nào?”
“Người còn hỏi nữa, đại tiểu thư, ngươi có phải là ở trong cung gặp rắc rối không? Có người trong cung đến đem tất cả mọi chuyện xảy ra ở trong cung nói cho Tướng quân biết, Tướng quân lúc này đang nổi nóng ở bên trong!”
Khoé môi Sở Khuynh Nguyệt nâng lên…
Cừ thật, thì ra là bởi vì chuyện này.
Quay đầu, nàng nhìn Cẩm Nhi đang ở bên cạnh:”Cẩm Nhi, ngươi vừa rồi không phải còn hỏi là gia vị gì sao? Nhìn xem, nay không phải đã đến rồi sao!?”
Nói xong, vẫn tiếp tục đi về phía phủ.
“Đại tiểu thư, người không thể đi a… Tướng quân hiện tại đang rất nóng nẩy… Hắn…” Bà vú nói xong, trên mặt hiện ra vài phần sợ hãi.
Chuyện lúc nãy, quả nhiên là làm cho bà rất sợ.
Lúc thám tử trong cung đem mọi chuyện đã xảy ra kể lại cho Sở Dịch biết, Sở Dịch thậm chí tức giận đến nổi đánh nát cả cái bàn.
Gương mặt khủn bố kia, bây giờ nhớ lại, bà vú vẫn kinh hãi.
Sở Khuynh Nguyệt cũng mặc kệ, đi thẳng vào bên trong.
“Ngươi còn biết trở về!” Mới vừa bước vào Tướng quân phủ, đầu tiên tiếp đón, đó là tiếng rống giận dữ của Sở Dịch.
Sở Khuynh Nguyệt ngẩng đầu lên, lạnh nhạt đảo mắt nhìn qua Sở Dịch:”Sở Tướng quân có việc gì?”
Sở Dịch tức giận đến mức thân mình run lên:”Ta hỏi ngươi, ngươi ở trong cung đã làm chuyện gì?”
“Chuyện của ta, có liên quan với Tướng quân sao?” Mí mắt của Sở Khuynh Nguyệt vừa nhấc, có chút châm chọc nhìn về phía Sở Dịch.
Sở Dịch tức gận đến chòm râu đều dựng thẳng:”Ngươi dám ẩu đả Thiên Khải công chúa, ngươi thật sự có bản lãnh a!”
Lúc nghe được những lời này, mày Sở Khuynh Nguyệt liền nhướng lên, không ngờ, tốc độ nhận được tin tức của lão gia hoả này thật đúng là nhanh.
Chẳng qua…
Khoé môi Sở Khuynh Nguyệt càng giơ cao, chợt, cũng mặc kệ Sở Dịch, tự mình đi thẳng về sân viện:”Đa tạ Sở tướng quân khích lệ, năng lực của ta tự ta biết rõ.”
“Ngươi đứng lại đó cho ta!” Thấy Sở Khuynh Nguyệt định rời đi, Sở Dịch gầm lên.
Bước chân của Sở Khuynh Nguyệt bị kiềm hãm, nàng hơi nghiêng đầu:”Sở Tướng quân còn có chuyện gì?”
Đáy mắt Sở Dịch chớp tia phẫn uất, thật lâu sau, hắn gằn lên từng tiếng:”Sở Khuynh Nguyệt, ngươi đừng tưởng rằng mình là thiên tài, có năng lực lớn, liền dám trái ý ta.”
“Sai! Sở tướng quân, ta chưa từng thuận theo ngươi, làm sao có thể trái ý với ngươi? Ta nói này Sở tướng quân, ta không rảnh chơi với ngươi, có chuyện gì, sau này nói sau, ta mệt rồi~~” Nói xong, tầm mắt đảo qua Cẩm Nhi:”Đi, Cẩm Nhi.”
Phẫn nộ!!!
Lúc này đây, Sở Dịch thật sự phẫn nộ rồi.
Sở Khuynh Nguyệt mới vừa rồi cư xử như vậy, rõ ràng là không đem hắt đặt vào trong mắt.
Nghĩ đến tin tức trong cung truyền đến, Sở Khuynh Nguyệt trước tiên đả thương Thiên Khải công chúa, sau lại bất kính với thái tử…
U quang nơi đáy mắt Sở Dịch mãnh liệt thoát ra.
Hiện tại hắn biết thực lực của Sở Khuynh Nguyệt. Nữ nhi này, từ sau khi xảy ra chuyện lần trước, tính tình cũng trở nên càng thêm cuồng vọng.
Nàng giết Sở Nhị phu nhân, lại giết Sở Lưu Ly. Những việc này, hắn có thể không tính toán với nàng, chỉ cần nàng một lòng quy thuận hắn, thay hắn làm việc.
Ngược lại, nếu như nàng không thể nghe theo lời của hắn, như vậy, hắn tình nguyện giết nàng, cũng sẽ không để lại một tai hoạ ngầm cho bản thân!
Mặc dù… Nàng chính là nữ nhi thân sinh của mình!