Sở Khuynh Nguyệt không quan tâm đến nàng ta, mặc kệ Sở Lưu Ly ở bên cạnh lầm bầm lầu bầu.
Thấy nàng không nói chuyện, Sở Lưu Ly nghĩ Sở Khuynh Nguyệt đã bị mình làm cho tức nghẹn đến nỗi không nói nên lời.
“Tỷ tỷ, còn có hai tuần trăng nữa, chúng ta sẽ cùng nhau thành thân, ai, thật sự là tạo hoá trêu người, không nghĩ đến cuối cùng, ta lại trở thành thái tử phi…”
“Đúng vậy, tạo hoá trêu người, còn chưa đến phút cuối cùng, ai biết sẽ có biến cố gì?” Sở Khuynh Nguyệt nhếch môi.
Nếu như nói không sai, tâm tư Da Luật Đình hẳn là đã có thay đổi!
Điều này cũng không uổng phí nàng chuẩn bị nhiều thứ như vậy a!
Không sai, đêm qua, Sở Khuynh Nguyệt là cố ý!
Từ mấy ngày trước, nàng liền đi thám thính, Da Luật Đình sẽ đi ngang qua khu rừng nhỏ kia.
Như thế, nàng liền ở nơi đó chờ đợi.
Chỉ là không ngờ tới, Da Luật Đình gặp phải một hồi ám sát như vậy.
Bất quá, đây cũng giúp cho nàng làm việc càng thêm thuận tiện…
Sở Lưu Ly nghe được lời này của Sở Khuynh Nguyệt, hừ lạnh:”Hừ, mặc kệ thế nào, ta mới chính là thái tử phi tương lai! Ngươi là đích nữ thì như thế nào? Kết quả là, không phải đấu không lại ta sao? Tỷ tỷ, ngươi nói, ngươi làm sao có thể đấu lại ta? Diện mạo xấu xí, phế vật không thể tập võ, đến cuối cùng, ngay cả vị trí thái tử phi cũng không thể giữ, nếu đổi lại là ta, ta đã sớm đi tìm chết---“
“Vậy ngươi phải đi chết đi, nói với ta làm cái gì…” Sở Khuynh Nguyệt liếc mắt với Cẩm Nhi:”Cẩm nhi, tiễn khách.”
“Sở Khuynh Nguyệt, ngươi còn có cái gì mà đắc ý, ta nói cho ngươi biết, mặc dù ngươi là đích nữ của tướng quân phủ, nhưng ngươi vĩnh viễn cũng đấu thua ta!”
Sở Khuynh Nguyệt cười lạnh, lại tiếp tục mặc kệ nàng ta.
Cùng nàng đấu?
Sở Lưu Ly nàng ta cũng xứng?
Sở dĩ hiện tại nàng không động đến Sở Lưu Ly, đó là bởi vì. Nàng còn có trò hay muốn xem.
Sở Lưu Ly không phải là muốn làm thái tử phi sao?
Vậy thì làm cho nàng ta đứng càng cao, rơi càng đau!!
Mấy ngày nay, Sở Khuynh Nguyệt đã điều tra mọi chuyện rất rõ ràng.
Tối hôm trước, trước lúc nàng xuyên tới đây, đúng là Sở Lưu ly cùng Sở Nhị phu nhân đã tính kế với nàng, đã mua chuộc gia đinh trong phủ, ý đồ là muốn làm cho nàn thất trinh.
Chỉ là, không biết vì sao, gia đinh kia sau này mới được người ta phát hiện đã té xỉu ở một bên.
Bất quá, mặc kệ quá trình như thế nào. Sở Khuynh Nguyệt cũng không thể tránh thoát chuyện thất thân này…
Nhớ tới đủ chuyện lúc trước, Sở Khuynh Nguyệt không khỏi thở dài, thân thể này, quả thật là rất đáng buồn a!
Một khi không có thân phận thái tử phi, chỉ có thể giống như con kiến mặc người giẫm đạp!
Nhưng mà, hiện tại nàng, là Sở Khuynh Nguyệt, là thiên tài sát thủ đến từ thế kỷ 21!
Nàng, cũng không mặc người tuỳ ý giẫm lên!
Tất cả hết thảy, sớm muộn gì cũng có một ngày, nàng sẽ thay ‘nàng’ đòi lại hết toàn bộ!
…
Sở Lưu Ly bị đuổi đi, trong viện, liền khôi phục lại vẻ yên tĩnh lúc nãy.
Đột nhiên, Sở Khuynh Nguyệt mở mắt, khoé môi gợi lên một độ cong lạnh lẽo.
“Xem đủ? Đi ra---“
Trong nháy mắt, trong hậu viện, chợt nổi lên một hơi thở khác thường.
Cẩm Nhi nghi hoặc quay đầu:”Tiểu thư, người là đang cùng ai nói chuyện a?”
Dứt lời, từ trên một thân cây ở cách đó không xa, một bóng dáng màu đen. Ở giữa không trung rơi xuống.
Người tới mặc y bào màu đen, thân hình to lớn.
Trên mặt hắn mang theo một cái mặt nạ mặt quỷ cực kỳ quỷ dị, mặt nạ đen trắng rõ ràng che khuất nửa gương mặt của hắn, hình dáng ngũ quan mơ hồ có thể thấy được, làm cho
người ta có một loại cảm giác như mây vờn bên trăng, lay động như tuyết phiêu lãng trong gió.
Sở Khuynh Nguyệt nhìn hắn, hàn quang trong mắt bắn ra tứ phía:”Nghe lén, thật có ý tứ?”
Nam tử mày kiếm tuấn tú, đồng tử màu đen thâm thuý giống như biển đen yên tĩnh dưới mây trắng, yên tĩnh mà thâm thuý, hắn nhìn Sở Khuynh Nguyệt từ trên xuống dưới, thật lâu sau, môi mỏng kéo nhẹ---
“Qủa thật rất có ý tứ, bằng không, làm sao có thể nhìn thấy một mặt này của Sở gia đại tiểu thư, xem ra, lời đồn không thể tin a~~”