Thiên Tài Bảo Bảo, Mẫu Thân Thần Y

Chương 30: Quan hệ thân thiết




Nhằm hướng con đường bên ngoài trấn, ba mẹ con liều mạng chạy về phía trước.

“Mẫu thân, đùi gà của Dịch nhi rơi mất rồi.” Lam Dịch Dịch vô cùng sầu não, đùi gà của hắn quan trọng lắm đó, thế mà mẫu thân chạy như vậy, thì đoạn đường sau này hắn cũng không có đùi gà để ăn nữa rồi.

“Mẫu thân, tim Thành nhi cũng muốn bay ra ngoài rồi, hơn nữa, chúng ta đã sắp ra đến bên ngoài trấn, có lẽ cũng không cần tiếp tục chạy nữa, Niên thúc thúc chắc không đuổi  kịp chúng ta đâu.” Lam Dịch Dịch và Lam Thành Thành vừa chạy vừa nói, thế nhưng đã chạy trong thời gian dài như vậy, bọn chúng vẫn giữ được hơi thở bình ổn, không một chút rối loạn, có thể thấy được sức lực của chúng không hề nhỏ, mà trong khi đó dọc theo đường đi, xóc xóc nảy nảy cũng nhiều.

“Chạy, làm sao có thể không chạy a! Còn nhớ rõ Bình Dương thành Vương gia Ngũ tiểu thư không? Đây chính là tình nhân cũ của Niên thúc thúc các con? Một ngày trước khi rời đi, mẫu thân sơ ý một chút khiến cho nàng tức giận đến mức tuyệt giao với Niên thúc thúc của các con, đây chính là sai lầm cực kỳ nghiêm trọng đó? Tục ngữ chẳng phải có câu, thà phá tan mười toà miếu cũng không nên phá hỏng một hôn lễ à. Không phải mẫu thân ta chỉ vô tình áp đảo Niên thúc thúc của các con khi đang bàn luận thôi sao? Hay rồi, sớm không chết muộn không chết, lại đúng lúc khiến Vương gia Ngũ tiểu thư bắt gặp, kết quả làm cho Vương gia Ngũ tiểu thư hiểu lầm, tiểu thư tức giận bỏ đi. Mẫu thân đây không phải là áy náy à? Nào có mặt mũi mà đối diện với Niên thúc thúc nữa?” Tốt rồi a! Kỳ thật những chuyện này đều không là gì cả, thế nhưng mà cái rắm kia lại có công phu dính người hạng nhất, nàng không chống đỡ được a? Thế nhưng hết lần này tới lần khác khi hai tên tiểu quỷ này ở bên cạnh hắn lại cực kỳ yêu thích hắn.

A! Đúng rồi, Niên Bình Sùng, con trai độc nhất của Bình Dương thành Niên Tông Thịnh, Thiếu chủ Bình Dương thành, năm nay hai mươi sáu tuổi, chưa lập gia đình, gia thế hạng nhất, thân phận cao nhất, * lỗi lạc, ngoại hình xuất chúng, được vua ban tước vị tôn quý, đặc biệt lại còn biết kinh doanh, đứng trong đám người, chính  là không có gì để xoi mói. Một năm trước, trong lúc ba mẹ con nàng đi du ngoạn, nửa đường bắt gặp một người bị trọng thương, sau khi chữa trị khỏi cho hắn, giữa bọn họ liền tạo thành mối quan hệ thân thiết.

“Oa! Mẫu thân, người thảm rồi, khiến cho tình nhân cũ của Niên thúc thúc tức khí mà bỏ chạy, sau này quay trở về Bình Dương thành, Hoa nãi nãi có lột da người hay không a? Hoa nãi nãi đã phải mời năm bà mối, tuyển chọn tỉ mỉ, trái xem phải xem, tuyển đi tuyển lại mới chọn được người con dâu tâm đắc nha! Hoa nãi nãi coi nàng như bảo bối đó.” Bây giờ, rốt cuộc thì Lam Dịch Dịch đã biết tại sao mẫu thân lại muốn bỏ đi trước khi Niên thúc thúc phát hiện rồi? Hóa ra là bởi vì chuyện này.

“Đúng vậy nha? Hoa đại nương nhất định là không tha cho nương, không phải sao, chúng ta hãy chạy suốt đêm đi.” Lam Tử Duyệt cũng không muốn, thế nhưng vừa nghĩ tới dáng vẻ Vương gia Ngũ tiểu thư nũng nịu, khóc đến tội nghiệp nàng vẫn cắn rứt lương tâm a? Tiểu cô nương cổ đại có suy nghĩ được nhiều đâu? Hiện tại không biết đã tức giận đến mức độ nào rồi? Không chừng lúc này Hoa đại nương đã mắng nàng rồi cũng nên?

“Mẫu thân, xe ngựa của chúng ta ở ngay phía trước rồi, không còn xa nữa, xe ngựa càng ngày càng nhiều, chúng ta vẫn còn muốn chạy sao?” Lam Thành Thành ôn nhu hỏi, kỳ thật bọn họ không cần chạy nữa, Niên thúc thúc sao có thể tìm mẫu thân để tính sổ a? Thúc thúc thích mẫu thân còn không kịp đi? Nhất định sẽ không vì mẫu thân làm cho Vương gia Ngũ tiểu thư tức giận bỏ đi mà cả đời này không qua lại với mẫu thân nữa.

“Tốt! Tốt! Tiếp tục chạy một hồi nữa chúng ta sẽ dừng lại.” Lam Tử Duyệt còn không có ý dừng lại đâu.

“Ồ! Đại ca, đây không phải là ba mẹ con Lam Tử Duyệt sao? Các nàng bị cường đạo đuổi hay sao? Chạy nhanh như vậy làm gì chứ?” Long Thiên Ngâm ngồi trên xe ngó ra ngoài cửa sổ ngắm cảnh, vừa hay trông thấy ba mẹ con Lam Tử Duyệt đang chạy tới cạnh xe ngựa của bọn họ.