Thiên Sứ Bị Thất Lạc

Chương 9




-chào Danny chào Catty, hôm nay đến sớm thế? Tôi bước vào lớp

-vì có Anna ở lớp vui hơn nên tụi này đi sớm đấy! Catty cười

-thật à! Tôi cười tươi

Tôi ngồi xuống bàn của mình, lớp chỉ có ba người yên ắng thật nhưng mọi ngày cũng yên ắng mà hơ hơ.

-chào các em! có một cô vừa bước vào, chắc là một trông những cô giáo dạy lớp tôi

-chào cô! Tôi cười tươi

-em chắc hẵn là học sinh mới nhỉ?

-dạ, em tên là Ann…

-ừ ừ biết rồi, em cứ tự nhiên đi sao này biết tên cũng được các em cứ tự học đi nhé cô bận một chút !

Vẫn là câu nói các em tự học đi nhé, chán thế..nếu ở ngoài thì giờ này mình được học mấy muôn mình thích rồi, nhưng ở đây họ học về cái gì ý nhở ?? thắc mắc chết đi được

*cộp cộp cộp* hình như tiếng bước chân của ai đó, tiếng về cửa lớp, mọi người điều nhìn ra cửa

Người đó bước vào, không ai khác chính là Ray, Ray đã chịu đến lớp.

Tôi nhìn Ray và cười tươi, đáp trả nụ cười của tôi là gương mặt lạnh lùng,

Catty lay lay tay tôi.

-bạn quen với Ray sao?

-bạn quen Anna đang ở cùng với chị Sam à, mà Ray là em họ của chị ấy nên Anna quen biết Ray là chuyện thường mà! Danny chen vào

-ờ ha quên mất hihi! Catty cười

Ray ngồi ở cuối lớp, Ray gụt mặt xuống bàn, tôi cứ nghĩ nếu Ray chịu đến lớp Ray sẽ hòa đồng hơn nhưng mà thái độ còn tệ hơn lúc ở nhà nữa.

Một lát sau thì có mấy bạn hôm qua vào lớp còn có hai bạn đánh nhau ngày hôm qua, còn hai ba bạn khác nữa, có vẻ hôm nay lớp hơi khá hơn, nhưng vẫn ngồi không chẳng làm gì cả.

-chán quá đi!

-uhm chán thật, hay là ăn bim bim nữa nha! Catty cười

-thôi cho xin đi, bạn toàn mang bim bim và rũ ghê tôi ăn bây giờ tôi bay không nổi nữa rồi nè! Danny than vãn

-bạn tăng cân à! Tôi cười nhìn Danny

-đúng thế, tại Catty hết!

-tôi đem cho ăn mà còn đỗ lỗi nhá, được thôi tôi ăn một mình vậy, xem ai thèm cho biết.

-thôi mà đừng giận mà, Catty dễ thương nhất! Danny làm Catty giận rồi mau xin lỗi đi! Tôi chau mày nhìn Danny

Danny cười cười.

-xin lỗi nha bạn hiền, từ nay bạn cho tôi cái gì tôi cũng ăn, nhưng tôi bay không nổi thì phải cổng tôi đó!

-haha/haha/haha

Ba chúng tôi cùng cười phá lên.

-xem ra các người vui lắm nhỉ? Hôm nay thật không ngờ có chuyện lạ ở cái lớp này đấy! 1 trong 2 người hôm qua đánh nhau lên tiếng

-Thomas bạn có ý gì đây? Giọng Danny hơi bực

-ý gì là ý gì, tôi đang nói đến cháu trai của ngài Arthur thôi mà, hôm nay lại đến lớp không biết chuyện gì đây, lớp này chẳng là gì để một người cao quý như Ray đây để vào học đâu.

Thomas nhìn Ray với ánh mắt nhạo bán.

-đi học hay không là quyền của bạn ấy mà, đâu đến lược người hay gây chuyện như bạn lên tiếng! Catty trừng mắt Thomas

-đúng là đó là quyền là quyền của cậu ta nhưng nhớ rằng cậu ta là con của người phản bội, dù cậu ta đi đâu cũng chẳng ai muốn nhìn thấy đâu tốt nhất cậu ta hãy đi theo mẹ của mình luôn! Lại một người khác nói nặng Ray

-lại đến bạn à Paul ? dừng việc này đi! Danny nói

Tôi nhìn Ray vẻ mặt vẫn vậy không có một chút cảm xúc, tôi có cảm giác việc này xảy ra thường xuyên nên Ray cũng lờ đi chẳng thèm quan tâm, có lẻ tôi đã sai khi muốn Ray đến lớp, Xin lỗi anh haiz..nhưng mấy người này quá đáng thật chuyện gì mà lại dằn vặt người ta như thế chứ thật quá đáng.

-dừng sao mà dừng, mẹ cậu ta làm gì bạn không nhớ à hay để mình nhắc lại cho mọi người nghe và cho người bạn mới này nghe luôn! Bà ta….

-Im ngay!!! Ray hét lên-các người muốn nói tôi thế nào thì nói nhưng không được nhắc đến bà ấy!!! Ray tức giận

Ánh mắt của Ray làm tôi giật mình ,đôi mắt màu nâu nay đã chuyển thành màu đen và không còn thấy tròng trắng nữa, nhìn Ray đáng sợ quá, Ray nhìn tôi rồi bỏ đi khỏi lớp, tôi chạy theo nhưng không kịp Ray đã bay đi mất

Ray đi đâu chứ phải chi tôi cũng bay được Ray đang rất tức giận phải chi tôi có thể làm gì cho Ray.

Tôi nhìn vào lớp, bây giờ tôi cũng chẳng muốn vào đó, họ thật xấu tính chỉ có Danny và Catty là tốt thôi.

Tôi đi xuống lầu nhìn xung quanh chẳng có nơi nào để đi cả! hay đi gặp chị Sam nói về việc của Ray cho chị hay..nhưng như thế không ổn tí nào có lẻ để cho Ray một mình thì tốt hơn, ở dãy thứ hai ở tần trệt có thư viện… được thôi tìm hiểu về nới này đã về lớp cũng không làm gì cả.

Tôi bước vào thư viện ở đây thật yên lặng, có nhiều người đang đọc sách, tôi đi lại mấy kệ sách to , nhìn các loại sách tôi dùng lại với quyển sách khá dày tôi lấy nó xuống từ trên kệ tự đề của cuốn sách là “Bộ Tộc Power” là sách về lịch sử của tộc này sao? tôi đem sách lại bàn trống phía đằng kia mà từ từ mở quyển sách ra đọc.

“ từ khi vạn vật trên thế gian được tạo ra, song song với thế giới loài người đó là thế giới Angle , ở thế giới này được chia ra hai bộ tộc, thứ nhất là bộ tộc Power của chúng ta và thứ hai làbộ tộc Diabolical chúng ta là những thiên sứ mang trên người đôi cánh và được bang tặng sức mạnh của tự nhiên. Đã từ xa xưa bộ tộc ta sinh sống hòa bình cùng bộ tộc Diabolical nhưng vì nơi sinh sống của bộ tộc của bị tàn phá do những thiên tai nên cùng đất hoang toàn không giống như trước đây , chẳng biết vì lí do gì đôi cách trắng của họ cũng biến thành màu đen, họ tàn ác hơn, họ cho rằng mẹ thiên nhiên đã phản bội lại họ, họ quay xang gây chuyện và muốn cướp đi mảnh đất sinh sống của chúng ta và cuộc chiến giữa hai tộc đã xẫy ra kéo dài đến ngày nay…”



Vì do họ muốn chiếm nơi sinh sống của tộc mình mà gây chiến đến bây giờ, tôi lật ngay trang bên cạnh “sức mạnh” đó là tựa đề của trang thứ hai

“ khi cuộc chiến kéo dài nhờ những vị anh hùng đã bảo vệ bộ tộc khỏi sự tàn ác bộ tộc Diabolical, nhưng họ vẫn nung nấu ý định đó nên chúng ta xiêng xuốt tìm ra những người sỡ hữu sức mạnh tối cao để bảo vệ cho tộc được bình yên, sức mạnh của chúng ta dựa theo yếu tố tự nhiên nước lữa gió và đất, chúng ta điều khiểng chúng…”





Đang đọc thì quyển sách tự nhiên bị đóng lại , tôi ngước lên nhìn thì một cô trung niên đang nhìn tôi.

-em là ai, sao tôi chưa nhìn thấy em bao giờ?

-dạ, em là học sinh mới ! tôi cười

-oh, ra là vậy , thẻ lớp của em đâu? Nhớ là khi vào đây phải đưa thẻ lớp cho tôi rồi mới được vào!

Thẻ lớp? nhưng từ khi vào lớp có thấy ai đưa thẻ lớp nào đâu?

-dạ, em chưa có ạ!

Cô đó nhìn tôi xem xét.

-thế em là học sinh lớp nào?

-dạ em học lớp F.

Cô đó nhìn tôi thở dài.

-em nhìn bảng đằng kia đi.

Tôi nhìn lên cái bảng màu đỏ được treo tên tường.

-nội quy? 1: đi đứng nói khẻ, không được gây tiếng động lớn, 2: không được vức sách lung tung, 3: mượn sách nhớ trả đúng ngày, 4: học sinh lớp F không được vào !

Tại sao lại không được vào? Đến quyền đọc sách cũng không được nữa!

-em thông cảm, vì đó là nội quy nên xin mời em ra ngoài! Cô đó nhìn tôi

Mọi người xung quanh cũng nhìn tôi, rồi là tiếng xì xầm, tôi đứng dậy bước ra ngoài, cái trường này đúng là kì lạ, phân biệt đối xử với lớp F còn hơn là tội phạm nữa.

Tôi chẳng biết đi đâu nữa, hay về lớp? nhưng tôi chán nơi đó rồi, đi về nhà vậy, cứ đi một hồi thì tôi không biết mình đang ở đâu nữa huhu, bị lạc mất rồi, mọi hôm đi và về điều đi theo chị Sam nên tôi cũng không để ý đường nữa, làm sao đây … hic

Đường phía trước nhìn quen quen, thôi đánh cược đi thử vậy, tôi đi thẳng mãi trước mắt tôi bây giờ là rừng, thôi chết đến rừng là gần với lối ra rồi, đi xa quá rồi hay đi ngược về phía nãy biết đâu về được nhà.

Tôi quay lưng lại định đi thì có thứ gì đó giữ chân tôi lại, tôi nhìn xuống thì những dây leo đang bám vào chân tôi tôi cố gỡ chúng ra nhưng thật kì lạ chúng cứ quấn lấy ngày càng nhiều.

-sao lại như thế? Tôi cố gắng gỡ chúng ra

-cô là ai?

Một giọng nói vang lên, tôi nhìn xung quang chẳng thấy ai, đột nhiên trên trời có người bay lại và đáp xuống trước mặt tôi, là một người con trai với mái tóc màu vàng làng da trắng, đôi mắt màu xanh dương người này còn hơn đẹp chị Sam nữa.

-cô là ai mau nói đi, sao lại đi vào đây?

Anh ta nhìn tôi.

-tôi xin lỗi vì tôi đi lạc nên mới đến đây, nhưng nếu anh làm cho mấy cái dây leo này giữ tôi lại thì mau thả tôi ra đi chân tôi đau quá.

-cô ở đâu mà đi lạc, có phải cô là người của bộ tộc Diabolical không! ánh mắt của người này đầy giận dữ nhìn tôi , rồi đữa cây dáo nhọn về phía tôi

-tôi là học sinh mới , nên anh chưa biết nhưng tôi không phải người của tộc Diabolical đâu, thả tôi ra đi!

-đừng hòng tôi tin cô, tôi sẽ dẫn cô đi gặp trưởng tộc! nói rồi

Tay anh ta tạo ra một dòng nước giống như thầy John rồi dòng nước quấn quanh người tôi, đến bây giờ tôi mới biết thật sự nó mạnh thế nào, anh ta nhất bỏng tôi lên bằng dòng nước đó rồi anh ta bay đi và kéo theo tôi, huhu bây giờ mới thấy Ray còn đối xữ tốt với tôi. Có ai đó cứu tôi với, lại gặp chuyện nữa rồi…huhu

Anh ta kéo tôi đến một tòa nhà lớn rồi đáp xuống anh ta kéo tôi vào trong, ở đây có rất nhiều người canh gác nhìn mặt ai cũng nghiêm nghị hết, anh ta kéo tôi vào căng phòng lớn, có một đám người chạt tuổi ông Arthur đang nói chuyện.

-thưa ông con bắt được người có hành động khả nghi này ở cánh rừng phía Bắc, con nghĩ cô ta là người của bộ tộc Diabolical giả dạng vào.

Một ông có hàng râu trắng dài xuống ngược, ngướt nhìn tôi.

-cô gái có phải như lời Alex không? cô muốn gì?

-con đã nói nhiều lần rồi con không phải người của tộc Diabolical, con là người mới đến.con là người của bộ tộc mình!

-cô nói dối trên người cô không có mùi của bộ tộc Power! Anh ta Alex gì đó nhìn tôi một cách nghi ngờ!

Trời ạ mùi gì chứ? khổ chết đi được.

-con bị lưu lạc ở thế giới bên ngoài, con mới vào đây được một tuần chị Sam đã đưa con vào đây! Tôi nhìn ông râu dài

-Sam sao? nếu như vậy là đúng rồi, Sam không bao giờ làm điều gì sai cã! Ông râu dài từ từ nói

-ông à! Ông đừng dễ tin như thế chứ? lỡ Sam cũng bị cô ta lừa thì sao? nếu cô một mựt nói mình không phải người bộ tộc kia thì chứng minh đi! Alex nhìn tôi

-chứng minh bằng cách nào?

-cô hãy cho chúng tôi thấy đôi cánh của cô đi!

Họ muốn xem màu cánh của tôi nhưng mà…cách bị cắt rồi còn đâu.

-cánh của tôi không còn vì…

-thôi đừng biện minh vô ích, người đâu mau nhốt cô ta vào ngục đi chờ ngày hành quyết!!

-khoang đã nghe tôi giải thích đã!

-Alex con đừng nóng vội như thế! Ông râu dài nhìn tôi-nếu cô nói Sam đưa cô vào thì hãy đối chứng với Sam, Alex con cho người gọi Sam lên đây!

-nhưng…vâng con đi ngay đây! Alex lườm tôi rồi bỏ ra ngoài

-ông râu dài ơi, con nói thật mà xin hãy tin con! Tôi thành khẩn xin ông ấy

Ông rau dài cười hiền.

-nếu những lời cô nói là đúng, thì chờ một lát khi Sam đến sẽ rõ thôi!

Tôi không làm gì sai cả nên tôi không sợ nhưng mà, dòng nước quấn quanh người tôi làm tôi khó chịu quá, tôi cố gắng nhúc nhích để nó được rộng ra nhưng vô ít, tay tôi bắt đầu cảm thấy bị tê rồi, khổ quá vậy nè.

Tự dưng dòng nước biến mất tay tôi cữ động được rồi, tôi nhìn lên ông rầu dài thì ông đang cười.

-thấy cô đang rất khó chịu, ta tin cô sẽ không làm việc gì ngu ngốc đâu!

Đương nhiên rồi ạ, con cũng đâu có bay được mà chạy sao thoát.

-thưa trưởng tộc, có chuyện gì mà ồn ào thế?

Ơ là tiếng của ông Arthur mà!

-Ông ơi! Tôi nói lớn

-Anna? Sao con lại ở đây? Ông Arthur nhìn tôi ngạt nhiên

-Ông ơi..huhu con bị người ta bắt đến đây…hức…ông ơi người ta không tin con người ta nói con…người ta cho là con..con là người của tộc Dia…Diabolical huhu!

Chẳng biết vì sao tôi nhìn thấy ông Arthur tôi lại bật khóc nữa, có lẻ do uất ức không nói được mà ra

-hai người quen biết à, vậy là cô nhóc này nói đúng, ta xin lỗi chái nhé tại Alex nó nóng vội quá!

-không sao đâu trưởng tộc hiểu lầm nhỏ thôi, con bé này là người tôi đã nói với ngài, chúng tôi đang cố gắng giúp con bé.

Thì ra ông râu dài là trưởng tộc, còn anh kia là cháu ông ấy.

-vậy sao? vậy ta thật có lỗi rồi ,con đã chịu nhiều mất mát như thế mà chúng ta lại.

-không sao đâu ạ! Tôi lau nước mắt

-ông ơi chị Sam đến rồi!

Alex và chị Sam bước vào, chị Sam cũng ngạt nhiên khi nhìn thấy tôi.

-Anna sao em lại ở đây?

-Sam thật sự quen cô ta à? Alex nhìn Sam

Chị Sam gật đầu.

-mình là người đưa Anna vào đây mà, Anna em không sao chứ ? chị Sam lại gần nhìn tôi

-dạ em không sao đâu chị !

Alex nhìn tôi dường như anh ta thấy có lỗi nhưng lại không nói lời nào.

-Sam con đưa Anna về đi ông cần nói với tộc trưởng về cách phá lời nguyền cho Anna.

-dạ !chị Sam nhìn tôi-để chị đưa em về !

Tôi gật đầu, tôi và chị Sam đi bộ về nhà chứ chị không bế tôi nổi đâu huhu.

Về đến nhà tôi mệt đế lã người, hai tay thì đau lắm hình như cũng bị bầm nữa chắc sáng là biến mất như vết thương trước kia, nhưng mà chỉ là dòng nước mỏng manh mà sao mạnh đến vậy chứ.

Tôi có thể dùng mấy sức mạnh đó không ta ? lửa , nước nè và con điều khiển gió giống như Ray nữa, nhưng tôi chẳng có cảm giác gì cả, nhớ lại lời của ông Arthur nói thì lời nguyền kiềm hảm mọi sức mạnh của tôi mà, nên có làm được gì đâu.

Tôi nhìn lên đồng hồ, thì mới có 12h kém 5 thôi tôi lên phòng và leo lên giường và nhắm mắt ngủ.

-Anna ! Anna ơi ! dậy đi em, em không thấy đói sao ?

Tiếng của chị Sam, tôi mở mắt ra thì thấy chị Sam đang đứng cạnh giường tôi.

-sao ạ ? tôi dụi dụi mắt

-em ngủ hơn 5 tiếng rồi đó, em không thấy đói sao ? chị Sam nhìn tôi

-em ngủ lâu vậy ạ ? do em mệt quá nên không biết gì luôn ! tôi cười

-uhm vậy thì dậy đi chị làm thức ăn rồi, em xuống ăn nhé !

-dạ cám ơn chị ! tôi uể oải đi xuống lầu

Trên bàn ăn là những món ăn thịnh xoạng, chị Sam thật giỏi và đảm đang nữa, nếu tôi là con trai sẽ yêu chị ấy mất.

-chị ơi ! Ray có về nhà chưa ạ ?

-chị cũng không thấy nó nữa, nó thường không đi cửa chính mà thườn hay vào đường cửa xổ phòng của nó !

-thế ạ ! tôi cười

Tên này khùng hay sao á, có cửa mà không đi lại thích vào đường cửa xổ hahaha.

-à Anna này ông nói đã tìm được cách có thể phá vỡ lời nguyền nhưng ông nói sẽ không chắc chắn thành công !

-dạ em sẽ thử tất cả ạ, dù nó có phá vở được lời nguyền hay không !

-chị tin rằng sẽ thành công ! chị Sam cười tươi

Tôi phụ chị Sam dọn dẹp rồi tranh thủ ra ngoài sân đi dạo một lát, từ ngày vào đây tôi thấy mình lười chãy thây, lúc trước sáng sớm phải đi làm đến tối thì không được ngủ trước 24h, nhưng tôi cảm thấy vui lắm còn bây giờ trong cái thế giới này tôi thấy mình vô dụng quá, chẳng biết mình là ai, rồi chưa kể cuộc chiến giữa hai bộ tộc nó cứ diễn ra mọi người ở đây thì luôn sống trong lo sợ, rốt cuộc kéo dài đến bao giờ đây…

-nè ! tiếng của Ray

Tôi quay lại thì Ray đang đứng sau lưng tôi.

-là anh à, sáng nay anh đi đâu thế hả ??

-cô có thắc mắc chuyện hồi sáng không ?

-chuyện gì cơ chứ ? à chuyện anh đi đâu ấy à! Có thắc mắc nhưng thấy anh bình thường lại rồi không cần nói đâu ! hihi !

-không ! chuyện của bà ấy….cô không thắc mắc khi nhiều người nói như thế sao ?

-không ! họ nói gì thì mặt họ!

-uhm, mà cho cô này !

Ray đưa tôi một đóng sách, ơ là sách tôi đọc lúc sáng mà.

-sách này ở đâu thế, sao anh biết tôi cần mà anh đưa thế ?

-lúc sáng có vô tình đi ngang thấy cô đọc cái này mà bị bà cô thưa viện đuổi ra, nên..

-anh lấy cấp hả ???

Ray lườm tôi.

-tôi chưa nói hết mà, mấy quyển sách này trong phòng của ông cả đống đây muốn đọc thì cứ vào lấy, đừng có vào cái thư viện ấy để bị đuổi nữa biết chưa ?

-cám ơn anh nhé ! tôi cười

-vậy cũng cười, đồ điên !

-gì chứ ? mà này chuyện của mẹ anh là sao thế ?

-sao nói không thắc mắc mà ? khi nảy định kể nhưng giờ thì mơ đi nhé !

-không kể thì thôi, xì ! tôi chạy về phòng

Tôi đọc mấy quyển sách Ray đưa đến khuya, nhờ nó mà tôi hiểu rõ hơn sức mạnh của bộ tộc mình, cũng như cách trưởng tộc xây dựng ngôi làng nay, tôi thấy bao thế hệ trưởng tộc thật vĩ đại…

Nhất định sau khi tôi lấy lại được sức mạnh tôi sẽ bảo về bộ tộc và ngôi làng này…