-Giờ thì mấy người giải thích đi.
Vy cùng đồng bọn ngồi trong quán café Loti.
-Ờ thì….
Ngọc và Linh đều ấp úng, nói nên lại sợ em yêu của họ nổi cáu bực mình. Ngay lúc đó, có một cuộc điện thoại của Vy vang lên xoa dịu cẳng thẳng. Vy bắc máy
-Alo
-Thế này là thế nào?
Người phụ nữ ở đầu dây bên kia hét to với giọng đầy giận dữ.
-Chị mở họp báo đi tí em qua.
Tránh khỏi sự tức giận của chị quản lí, Vy nhanh chóng dập máy để khỏi nghe chửi dài dài.
-Mấy người cứ liệu thần hồn.
--------Trường quay 540-----------
Buổi họp báo được diễn ra tại đây. Đúng 5h30, hàng loạt người bước ra từ hai phía cánh gà của hội trường. Lần lượt ngồi xuống ghế, đám phóng viên nhao nhao lên phỏng vấn để cho bài báo của mình được đặc sắc nhất.
-thưa cô, cô đang hẹn hò với thiếu gia nhà Nguyễn.
-Thưa cô, cô có định đám cưới vời anh ta không ạ?
………………
Từng câu hỏi được đặt ra, trước mắt Vy phải trả lời hết những câu hỏi này xong mới về báo cáo với ma ma phu nhận được. Chỉnh mic, Vy bắt đầu trả lời những câu hỏi của đám phóng viên đặt ra.
Trả lời xong không ít câu hỏi, mắt mờ dần vì ánh sáng của máy ảnh. Không lâu sau, đầu óc trở lên choáng váng đôi mắt không tự chủ được mà nhắm tịt lại. Cô ngất lịm đi, chìm sâu vào giấc ngủ. Đám phóng viên thay nhau xôn xao bàn tán, tay thì cầm máy ảnh chụp lia lịa.
-Nè, em…. Tỉnh lại đi… Người đâu gọi cấp cứu.- tiếng chị quản lí vang lên làm mọi người ở đó đứng hình
……………….
Bệnh viện tư nhân Hà Nội
Vy được đưa vào phòng cấp cứu cùng bác sĩ bên ngoài là người nhà đang lo lắng không hết. Sau 30 phút, một bác sĩ già đeo khẩu trang đi từ phòng cấp cứu ra.
-Em/nó sao rồi hả bác sĩ?-đồng thanh
-Mấy ngày hôm nay bệnh nhân thường gặp phải những việc không hay đến tâm lí cho nên kiệt sức rồi ngất….
Bác sĩ nói chưa hết câu tú đã chạy vào phòng bệnh để thăm cô người yêu của mình. Vy nằm đó, khuôn mặt xanh xao cùng với lớp chăn màu trắng của bệnh viện. Cái người cô như là một cái xác không hồn vậy. Cầm tay Vy đặt nhẹ lên má, tú xót xa nhìn cô bé của mình bị như vậy.
-Em sao rồi.-gương mặt Tú lo lắng nhìn Vy
-Em không sao mà!
-Về chuyện đó…anh bảo mẹ rồi. Ngay tuần sau anh và em sẽ đính hôn nha.-Tú thơm nhẹ vào trán Vy.
-Có quá vội không anh?
…………Tại văn phòng bác sĩ Cẩm…………
-Bệnh của cô rất nguy hiểm, nếu không làm phẫu thuật kịp thời thì…-bác sĩ Cẩm cầm bản báo cáo xét nghiệm của Vy thở dài.
-Bác sĩ có thể không nói cho người nhà của tôi biết được không?
-Nếu để lâu….
-Làm ơn đó bác sĩ!
-Cô có chắc không?
------------
Một buổi sáng, hơi sương vẫn còn phủ ngoài trời bầu trời âm u không có ánh nắng, Vy ngồi tựa mình bên khung cửa sổ. “cạch” của phòng được mở ra, tiếp theo sau là hai con bạn trời đánh của cô bước vào với khuôn mặt ủ rũ.
-Thế nào rồi em yêu.- tay Linh cầm cặp lồng nhảy bổ tới ôm Vy.
-Thôi nào, nó đang mệt đó.-Ngọc
Vy tiến lại giường nằm, ngồi luôn tại đó.
-Mấy ngươi có chuyện gì cứ nói.
Nói đến đấy, mặt con nào con lấy lại ủ rũ hết một lượt.
-Ta bị điều sang Mỹ…huhu….không chịu đâu…
-Tao cũng vậy chẳng khá khẩm là bao.
------------------Tua nhanh--------
Ấy thế mà mấy con bạn bè thân thiết cùng người yêu của chúng nó chỉ ở lại đây đến hết tiệc đính hôn rồi rời đi. Từ bây giờ đến đó, Vy chỉ việc ngồi nhìn còn Tú chạy đi chạy lại như nhiều việc lắm.
-Em có thấy hạnh phúc không?-Tú ôm Vy từ đằng sau thì thào.
-Vâng, em rất hạnh phúc khi lấy được anh.
Những tháng ngày hạnh phúc dài lâu những chưa chắc đã được bền vững. Những tình yêu đến với nhau được đâu phải là yêu nhau. Chẳng qua đó là mình chưa tìm được một người bạn đời thật sự.
~~1 triết lí ta vừa nghĩ ra~~~~
-------
Ngày đính hôn cận kề, Vy gặp lại người bố quý mến cùng người bạn thân thuở xưa đến để chúc phúc hay reo bám những điều không tốt.
-đôi lời tg: ta thấy chap này hơi xàm thì phải
Full part 1. Đọc part 2 ở đây nhé: Thiên Sứ Âm Nhạc 2