Thiên Nam Tự

Chương 25: Lột xác






Tử Thiên Long trong long tộc cũng tính là đại thiên tài, dựa vào tài năng của mình, nó đã tu luyện tới cảnh giới Long Hoàng, chỉ kém một bước có thể đạt tới Long Thần như Lạc Long Quân. Tuy nhiên có tài thường đi với nhiều tật, nó rất tham lam lại mê gái, thấy đồ gì đẹp đều tìm cách cướp cho bằng được, còn nữ nhân nào có chút nhan sắc cũng dụ nàng ta lên giường.



Năm xưa nó bị truy đuổi khắp mọi nơi, chỉ là ngoài hai tính này nó cũng không hẳn là xấu xa. Trong trận chiến với yêu thú, Tử Diễm chân hỏa của nó đốt chết không biết bao nhiêu yêu vật, sau cùng bị thủ lĩnh của yêu thú đánh trọng thương, nhưng bởi da thịt nó rất dày, khả năng chạy trốn lại xuất sắc, nên nó mới trốn được một mạng.



Trốn thoát một mạng, nó cũng đi tìm linh khí để phục hồi thương thế, vừa mới tìm được một linh mạch, bất quá lại là nơi của Hư Thiên Quân, sau đó mới bị phong ấn trong Tịch Diệt Long Thương từ đó đến bây giờ. Bản thân long tộc có một thiên phú, đó là có thể dự trữ vô hạn linh khí, vì thế các linh mạch có người còn gọi là long mạch. Nhờ vào Tử Thiên Long mà tất cả linh khí từ viễn cổ mới được lưu giữ lại, nếu không, với linh mạch như vậy, rất nhiều Nghịch Thiên giả chắc chắn đã tìm đến.



Thu lấy Tịch Diệt Long Thương vào tay, Thanh Thiện tiếp tục đến căn phòng kế tiếp, nơi đây được Hư Thiên Quân nói, hắn có thể đột phá bao nhiêu tùy theo tư chất của bản thân, vì vậy Thanh Thiện rất háo hức.



Căn phòng này lại rất nhỏ chỉ rộng cỡ bốn mét vuông, ngay trước cửa lại có một bức tranh, một người cơ bắp cuồn cuộn, đang đứng trung bình tấn, hai tay giơ lên trời, trên bàn tay là từng lớp đá đè xuống, trên thân người đó còn có các đường màu đỏ chạy dọc theo xương cốt con người. Bên cạnh còn có vài dòng chữ cổ " Cửu Chuyển Kim Cương Thân, thân thể con người không chỉ kinh mạch, đan điền hấp thu được linh khí mà tất cả tứ chi, não bộ đều có thể, dựa theo chín đường vận chuyển trên hình vẽ tu luyện sẽ đại thành, lúc đó kinh mạch, xương cốt, cơ nhục đều bền bỉ vô cùng, có thể hấp thu vô hạn linh khí đủ để tiến đến cảnh giới Thiên Quân. Ban đầu nhớ cắm Tịch Diệt Long Thương tại giữa phòng, nó có thể trợ giúp khi chống đỡ các khối đá. Hư Thiên Quân lưu bút ."



Thanh Thiện giờ có chút hiểu ra, tư thế nào giống hệt như cử tạ, bất quá bắt đứng duy trì rất lâu.



Đi vào trong phòng, ở giữa phòng quả có chỗ cắm ngọn thương, hơn nữa đó còn là một trận pháp kỳ quái. Vừa đi vào cửa phòng liền đóng sầm lại.



Phía sau cánh cửa có hàng chữ " Hài tử, chưa qua tầng sáu của Cửu Chuyển Kim Cương Thân ngươi đừng hòng ra a, ngươi cũng không có sợ chết đói, linh khí ở đây rất nhiều. Mỗi khi vượt qua một tầng, chỉ cần đứng thẳng đẩy cự thạch, lập tức sẽ có khối đá tiếp theo rơi xuống. Một tầng là một viên, nhớ lấy. Nếu ngươi mà lười nhác, sau thời gian nhất định sáu khối cự thạch đè xuống, lúc đó Tịch Diệt Long Thương sẽ lún xuống, ngươi có thể tưởng tượng ra khi đó rồi. Chúc ngươi may mắn."



" Ầm." một khối cự thạch bằng cả căn phòng từ trên cao từ từ đè xuống, theo quán tính hắn liền giơ tay vận công lực đón đỡ. Nhưng không chống đỡ được lâu, khối đá đã ép người hắn gập xuống.



" Bồng" khối đá đè tới cán thương sau đó mới dừng lại." May mắn có cây thương đỡ, nếu không mình đã bẹp dí a." Thanh Thiện khẽ lẩm bẩm, nhìn khắp nơi mà không thấy có cơ quan gì mở, biết không thể làm gì, Thanh Thiện đành dựa theo đồ hình tu luyện.



Hai chân đứng theo thế trung bình tấn, hai tay đẩy lên khối đá, chân khí toàn thân vận chuyển theo lộ tuyến thứ nhất của đồ hình. Xung quanh từ cán thương bắt đầu tản mát ra linh khí dày đặc, căn phòng cơ bản là một màu trắng xóa.



Cơ bắp, xương cốt toàn thân bắt đầu đỏ rực, linh khí cũng bắt đầu cuồn cuộn chảy vào cơ thể hắn. Chân khí toàn thân mỗi khi hao tổn, linh khí bên ngoài liền bổ xung, có thể nói lúc này hắn luôn luôn giữ trạng thái xuất lực mười thành công lực, hắn có thể duy trì lâu là bởi vì chân khí hao ngay lập tức có linh khí bổ xung.



Dựa vào luôn vận dụng toàn thân công lực, kinh mạch của hắn cũng cũng liên tục được rèn luyện. Mỗi lần cảm giác mệt mỏi lan tỏa, Thanh Thiện lại nghĩ tới lúc sáu tấm đá đè xuống, nếu lúc đó hắn không đủ sức thì chính là bị đè chết a. Vì thế nín nhịn mà chịu đựng.



Hai chân tê dại, hai tay cũng run rẩy, nhưng hắn vẫn cố gắng dựa vào lộ tuyến của đồ hình mà dẫn dắt chân khí, xương cốt, cơ nhục càng mỏi thì linh khí thẩm thấu vào trong đó càng lớn, hắn kiên trì càng lâu kinh mạch cũng được tôi luyện liên tục.




" Aaaa, chết mất."



" Bồng." Thanh Thiện cả người mềm nhũn ngã xuống, khối đá không còn ai chống liền đánh lên Tịch Diệt Long Thương.



Nghỉ ngơi chốc lát, cả căn phòng linh khí đầy ắp, vừa thấy thân thể ổn định lại, hắn lại tiếp tục đứng dậy. Ở trước áp lực tử vong ai cũng phải phấn đấu, huống chi lúc này lại có thể tăng cường thực lực. Nơi đây không có ngày đêm, Thanh Thiện cũng rất ít khi buồn ngủ, bởi mỗi lần hắn vận chuyển Cửu Chuyển Kim Cương Thân, linh khí cũng thẩm thấu vào não bộ của hắn, mỗi lần như vậy hắn liền thấy tinh thần càng phấn chấn, tiêu hết cơn buồn ngủ của bản thân.



Cũng chẳng biết đã trải qua bao lâu, cơ thể hắn càng lúc càng nóng, toàn thân đỏ rực, chân khí trong nội thể cũng sôi trào theo, xương cốt cơ nhục đau nhức, kinh mạch như nứt toác ra, nhưng hắn vẫn kiên trì luyện tập, bởi hắn biết rất có khả năng tầng thứ nhất mình sắp đột phá. Thân hình Thanh Thiện càng rung động mãnh liệt, xương cốt cơ nhục tựa như chỉ cần chút nữa sẽ vỡ vụn ra, chân khí toàn thân lại không ngừng điên cuồng vận chuyển trong kinh mạch, càng lúc càng nhanh tựa như con ngựa bất kham.



" AAAAA, rắc, rắc ."



" Bồng."



Đây không biết là lần thứ bao nhiêu cự thạch đánh xuống Tịch Diệt Long Thương. Nhưng Lần này khác với mọi khi, toàn thân hắn không ngừng chảy máu, xương cốt rạn nứt, cơ nhục, kinh mạch nứt vỡ. Cơn đau khiến Thanh Thiện hôn mê .



Tâm pháp Hư Thiên quyết lại bắt đầu vận chuyển, với linh khí ở nơi đây, các vết thương hắn từ từ hồi phục, xương cốt , cơ nhục, kinh mạch một lần nữa trọng tổ lại, người ngoài không thể nhận ra thay đổi của hắn, nhưng nếu lúc này hắn tỉnh lại, hắn sẽ rất kinh ngạc về bản thân mình.



Cơn đau tan dần, cảm giác lại đến với hắn, từ từ di chuyển các đầu ngón tay, sau đó tới khớp xương, Thanh Thiện không thấy chút đau đớn, mà thay vào đó một sức mạnh ẩn chứa trong nội thể, đây không phải là chân khí, mà chỉ đơn thuần dựa vào cơ nhục, xương cốt.



" Ha ha, ta đã vượt qua tầng một." Thanh Thiện không ngừng sung sướng hét lớn, hai tay hắn bắt đầu thử lực lượng của mình.



" Vù, vù." hai tay vung quyền, không cần một chút chân khí mà quyền pháp rít lên từng tiếng lanh lảnh.



" Bồng." một quyền đánh tới tảng đá phía trên, cả tảng đá đều rung động.



" Để xem sức lực tăng tiến thế nào, tầng thứ hai không biết thế nào? " Thanh Thiện liền đứng trung bình tấn hai tay ép vào cự thạch phía trên " Lên." cả tảng đá nhẹ nhàng được đẩy lên. Thanh Thiện còn nhẹ nhàng đứng thẳng dậy, đưa tảng đá cao hơn rất nhiều.



" Ầm, ầm." Thanh Thiện có thể nhận ra có một khối đá nữa đè xuống, tay hắn bắt đầu rung lên, nếu ban đầu dùng cơ nhục không đã có thể đỡ được, lần này hắn phải dùng thêm cả công lực bản thân.



" Chết tiệt, khối đá sau sao nặng đến như vậy." Thanh Thiện lẩm bẩm nói, bởi vì khối thứ nhất đơn thuần là cơ nhục chống đỡ, khối thứ hai hoàn toàn dựa vào công lực bản thân. Mà công lực của hắn lúc này hơn hẳn lúc chưa đột phá Cửu Chuyển Kim Cương Thân, vậy mà dùng mười thành còn chống đỡ cực kỳ vất vả.



Kỳ thực khối đá thứ hai này nặng gấp đôi khối đá thứ nhất, hắn có thể chống đỡ chứng tỏ công lực hắn tăng lên rất nhiều. Kinh mạch mở rộng hơn thì khả năng dung nạp cũng nhiều hơn.



Có điều, có thể đột phá lần này khiến hắn vô cùng tin tưởng bản thân, sau đó liền tiếp tục khổ luyện.



Cửu Chuyển Kim Cương Thân đúng như tên của pháp quyết, phần lớn nó giúp thân thể hấp thu linh khí chứ không giúp ích cho đan điền hấp thu linh khí để tăng cường công lực. Mỗi một lần đột phá, thân thể sẽ một lần trọng tổ lại, khi đó thân thể càng thêm rắn chắc dị thường, chỉ là nếu không có linh khí sung túc, pháp quyết này sẽ vứt đi, bởi không ai kiên trì dùng liên tục vận chuyển mười thành công lực chống đỡ quá lâu.



...



" Tâm Nhiên, con đã tìm cả nửa tháng rồi, nếu hắn không chết chắc chắn đã được ai đó cứu đi rồi." Nguyệt Lệ bên cạnh khuyên ngăn nàng.



" Huynh ấy không có chết." Tâm Nhiên kiên cường nói. Từ trận chiến tranh đoạt Thất diệp tử thảo, bọn họ chiếm được ba lá, đám người Hoàng La được bốn lá. Nhưng Lộc Thiên bị trọng thương, Hoàng La vì nhanh chóng cứu chữa cho hắn mà mặc kệ đám người, ngay cả Ngọc Thảo cũng không bắt lại.



Bọn họ vừa bỏ đi, bốn người Tâm Nhiên cũng chạy xuống phía dưới tìm kiếm, đã nửa tháng hỏi thăm tất cả các nhà ven sông cũng không thấy tung tích, ngay cả xác cũng không thấy.



" Được rồi, nếu hắn chết tất sẽ tìm thấy xác, mà chúng ta không tìm thấy chút gì, kể cả quần áo, chứng tỏ hắn còn sống, hoặc được ai đó đem đi. Sau này ta nghĩ hắn sẽ tìm con liên lạc mà."



Tâm Nhiên cũng đành nghe lời sư phụ mình, ba chiếc Thất diệp tử thảo nàng vẫn không dùng đến, với nàng, đó là đồ hắn bất chấp tính mạng có được, sau này gặp được sẽ đưa lại cho hắn.



Phong Long, Nguyệt Lệ cũng biết ý nàng như vậy đành tùy ý nàng. Hai người cho dù có được cũng không dùng được, nếu nuốt vào có khi chân khí bạo trướng mà chết cũng không chừng, chỉ là muốn giúp Tâm Nhiên nhưng nàng nhất quyết không chịu dùng.



" Con còn di động đúng không, sau này hắn sẽ liên lạc mà, chỉ là thương thế như vậy, nếu không có nửa năm sẽ không thể phục hồi." Nguyệt Lệ lại nói, dù bà biết, vừa bị Tam sắc mãng xà cắn, lại vừa bị một côn của Huyết nhãn linh hầu, sau đó rơi từ trên xuống như vậy, đến như bà cũng không còn mạng a.



" Bây giờ cũng gần biên giới phía bắc, không phải con còn đi tìm cha mẹ mình sao? Ta sẽ đưa con đi tìm, chỉ cần nhìn thấy hai người an toàn, kế tiếp ta sẽ truyền võ công cho con."



" Cảm ơn sư phụ."



Ngọc Thảo cũng liên lạc được với gia đình báo tin mình đã an toàn, sau đó cũng muốn theo hai vợ chồng Phong Long đi lên phía bắc. Cả đoàn bốn người liên dời đi.




Ngay khi Thanh Thiện biến mất, đám sát thủ cũng không còn thấy tung tích, bởi chỉ có mười tỷ mới gây bọn họ hứng thú, Tâm Nhiên bất quá còn chưa đáng để họ ám sát, hơn nữa bên cạnh nàng còn có hai vợ chồng kì lạ, làm sát thủ, bọn họ cảm nhận được hai người đó không thể trêu vào, vì thế liền rút đi.



Bên ngoài cuộc sống vẫn bình thường tiếp diễn, nhưng bên trong Hư Thiện động phủ Thanh Thiện càng miệt mài khổ luyện, bởi Hư Thiên Quân nói cực kỳ mờ mịt, hắn chẳng thể khẳng định khi nào khối đá tự động rơi xuống, nếu quá thời hạn, sáu khối rơi xuống mà lúc đó hắn còn chưa đủ thực lực chống đỡ, chắc chắn chết rất thảm.



Không có thời gian, không có ngày đêm, hắn chỉ biết tiết kiệm thời gian tu luyện, "ngủ ư?" Hắn có lẽ còn quên mình có thể được ngủ.



....



Theo thời gian trôi qua càng lâu, bên trong phòng nhỏ, thay thế khuôn mặt thư sinh ngày xưa giờ là khuôn mặt của dã nhân, tóc tai dài quá gáy, bù xù hơn những ăn mày thời tiền sử, râu ria mọc dài đến cả đốt ngón tay, tuy nhiên hắn vẫn kiên trì chống đỡ năm khối đá đè xuống. Đúng là năm khối đá, bởi trong này một mảnh trắng xóa, không có thời gian ngày đêm, cái hắn chú ý nhất chỉ là khi có một khối đá rơi xuống.



Bản thân trải qua năm lần hôn mê, thân thể cũng trải qua năm lần trọng tổ, kinh mạch đã cứng rắn gấp mấy chục lần khi xưa, xương cốt, cơ nhục vừa mềm dẻo như bông gòn lại vừa rắn chắc như sắt thép, hắn có thể tự tin chỉ dựa vào cơ nhục có thể tiếp được được một côn khi xưa của Huyết nhãn linh hầu.



Bất chợt chân khí hắn một lần nữa sôi trào, hiện tượng này đã xảy ra năm lần trước đó, chính là dấu hiệu đột phá. Từng dòng chân khí mạnh mẽ đánh vào kinh mạch, xương cốt, cơ nhục, ở trên năm tầng đá đè xuống, có thể nói cơ thể hắn đang chịu rất lớn áp lực, tựa như xe tải mấy tấn dùng hết tốc lực lao .



" AAA, rắc, rắc."



Xương cốt, cơ nhục lại vỡ vụn, kinh mạch nứt toác ra một lần nữa, máu tươi thấm đẫm thân hình, nhưng lần này hắn còn chưa có hôn mê, bởi sự chịu đựng của hắn đã khác năm lần trước. Bỗng một luồng chân khí dọc theo cột sống tiến thẳng đến đại não.



" Ong, ong, ong." não bộ hắn chấn động, cả người như sắp hôn mê, đầu đau đớn vô cùng, cỗ chân khí này càng lúc càng lớn, áp lực trong não bộ càng lớn lên.



" Oanh." đại não của hắn như bị mở rộng ra, lúc này cũng là lúc hắn chìm vào hôn mê lần nữa.



Tâm pháp tầng thứ sáu vận chuyển, linh khí liền theo hấp lực mà điên cuồng chảy vào cơ nhục, xương cốt, kinh mạch, ngay cả đan điền cũng thẩm thấu vào. Càng về sau trọng tổ thân thể càng tiêu hao nhiều linh khí, nhưng linh khí hấp thu từ viễn cổ đến bây giờ dương như vô hạn, tiêu hao bao nhiêu thì từ Tịch Diệt Long Thương lại bổ xung bấy nhiêu.



Vừa tỉnh lại, Thanh Thiện liền thở dài một tiếng, bởi hắn biết mình đã thành công tiến vào tầng sáu, cơ nhục một lần nữa tăng tiến, cơ bắp tuy không giống như những lực sĩ cuồn cuộn, nhưng hắn tin tưởng cơ bắp của mình có thể bẻ nát bất cứ lực sĩ nào trên thế giới. Nếu giờ gặp lại Huyết nhãn linh hầu hắn cũng tự tin bẻ gãy xương cốt toàn thân của nó.



Ánh mắt lúc này cũng thay đổi rất lớn, dù linh khí trắng xóa cả gian phòng, hắn vẫn thấy được từng chi tiết của Tịch Diệt Long Thương, đến cả cái trận pháp phía dưới cũng thấy rõ ràng, mà chỉ cần thấy qua là hắn có thể nhớ hoàn toàn.



Cảm giác áp lực giữa sống chết tiêu tan, Thanh Thiện thở dài một hơi, sau đó bắt đầu đẩy năm khối đá ngược lên. Không cần dựa vào một chút chân khí, năm phiến đá nhẹ nhàng được đẩy lên cao.



Ý thức chuẩn bị chờ đợi tảng đá thứ sáu rơi xuống, nhưng đợi hồi lâu không thấy thêm thứ gì, điều này khiến hắn không khỏi tức giận, bởi Hư Thiên Quân từng nói, chỉ cần hắn tu luyện tới tầng sáu thì mới có thể rời khỏi. Chống đỡ thời gian dài mà không thấy gì cả, Thanh Thiện đành thả cho Tịch Diệt Long Thương chống đỡ.



Cây thương này cũng quá khùng cuồng luôn, năm phiến đá đè lên nó mà đến một chút cong oằn cũng không có. Không có việc gì làm, Thanh Thiện bắt đầu thử cơ nhục bản thân. Một quyền hướng vách tường đánh lên.



" Bồng, " Cả căn phòng rung lên dữ dội, điều này trái ngược với suy đoán của hắn lúc trước. Trước đó khi ở tầng năm, hắn từng thử nhưng bức tường quá cứng rắn nó chỉ rung rung tý chút, lần này hắn có cảm giác, nếu toàn lực một quyền của hắn bức tường này sẽ vỡ vụn ra.



" Ha ha ha, Hư Thiên Quân a, lão sao không nói sớm, cứ nói lấp lửng làm ta khổ sở vậy."



Như tìm ra cái gì đó, Thanh Thiện sung sướng cười lớn. Sau đó một quyền toàn lực đánh vào cánh cửa phòng.



" Bồng, rầm, rầm." Quả nhiên như hắn dự đoán, lên đến tầng sáu hắn mới có thực lực phá phòng mà đi ra.



Đi đến giữa căn phòng, một tay chống đỡ các phiến đá, tay kia tháo Tịch Diệt Long Thương, sau đó rời khỏi.



" Rầm, ầm , ầm." Vừa rời khỏi căn phòng, tay vừa buông, năm tấm đá không còn lực chống đỡ đã lao xuống dưới.



Trở lại căn phòng thứ hai, Thanh Thiện nhanh chóng nhìn một lượt, trên vách tường hoặc là chiêu thức võ công hoặc là cảnh lốc xoáy, biển gầm, có quang cảnh bão tố, có quang cảnh đàn én bay yên bình. Ở giữa phòng có một bồ đoàn bằng đá rất nhẵn, có thể thấy năm xưa được người ngồi lên nhất nhiều. Trước nó còn có một phiến đá lớn khác, trên đầu có ghi:



" Hư Thiên quyết."



Nhìn chăm chú hồi lâu Thanh Thiện phát hiện ra bản ở nơi đây có chút khác với bản hắn đang tu luyện. Chỗ khác chính là từ tầng thứ sáu tâm pháp giống hệt nhưng khác về lộ tuyến chân khí. Hơn nữa lên đến tầng tám, tầng chín, là một lộ tuyến chân khí khác nhau.



"Sao lạ vậy, lộ tuyến vận khí khác nhau, làm sao bây giờ." Thanh Thiện lẩm bẩm nói. Phải biết khi luyện công, quan trọng nhất là đường dẫn khí, sai một chút chính là tẩu hỏa nhập ma, nhẹ thì bị phế võ công, nặng thì mất mạng. Cái này không thể đùa được.



Hư Thiên quyết sở dĩ không ai luyện thành, bởi nó là một pháp quyết dở dang, kẻ truyền lại chỉ biết đến tầng năm, còn từ tầng sáu trở đi đường dẫn khí hắn không hề biết đến. Từ tầng thứ nhất đến tầng thứ năm chính là dẫn khí khai thông trí não, cải tạo tư chất con người. Bất quá nếu tầng sáu cũng tiếp tục như vậy sẽ khiến con người trầm lạc vào tu luyện, có thể một lần tu luyện tới cả một tháng thời gian. Con người có thể nhịn ăn, uống, vệ sinh, trong một tháng sao, huống chi trong thời gian đó tinh thần tiêu hao cực độ, nhẹ thì hóa điên, hóa ngu dại, nặng sẽ tử vong.




Trên tấm đá còn nói rõ, từ tầng một tới tầng sáu chính là cực hạn của võ giả, chỉ đột phá tầng sáu mới có thể bước vào Nghịch Thiên giả.



" Xem ra đây là Hư Thiên Quân cải tạo lại pháp quyết." Thanh Thiện thầm nhủ. Mà trên tấm bia đá có đường dẫn khí vô cùng cụ thể, điều này khiến hắn không thể nghi ngờ pháp quyết trên này.



" Mình mới tầng năm, bất quá chân khí dường như sắp đột phá tầng sáu. Để xem có thể tiến vào tầng sáu không?" hắn liền cắm Tịch Diệt Long Thương vào trận pháp giữa sân, linh khí một lần nữa trào ra, sau đó ngồi xuống dựa vào pháp quyết cùng đường dẫn tu luyện.



Vòng xoáy của đan điền điên cuồng vận chuyển, linh khí như thủy triều tràn vào đan điền. Chưa tới vài phút thời gian, chân khí toàn thân đã gia tăng nhanh chóng.



" Oanh, oanh." toàn thân lần nữa chấn động, nhưng căn bản không chút ảnh hưởng lớn nào. Vụ khí bao quanh bên ngoài cũng dần dần chuyển từ màu lam sang màu sắc đậm hơn, gần giống màu tím, chỉ là nhạt hơn một chút.



Trong đầu Thanh Thiện lúc này lại nhanh chóng liên tưởng tới tâm pháp tầng sáu, chỉ là đường dẫn khí là dựa vào đồ hình trên bia đá.



" Vi thiên chi thiên, hư thiên tự tại, dẫn động thiên địa, quy vu khí hải, cải thiên đảo mệnh. "



Linh khí bên ngoài cung cấp không ngừng cho bản thân hắn, tầng sáu thực lực so với tầng năm chính là gấp năm lần, chính là chân khí cũng tương đương gấp năm lần. Đan điền của Thanh Thiện như cái hố đen không ngừng nuốt chửng tất cả linh khí trong gian phòng. Chân khí một lần nữa tăng tiến.



" Đã tăng lên hai lần."



" ba lần ,... năm lần."



Thanh Thiện một bên dẫn khí một bên theo dõi chân khí bản thân.



Chân khí bản thân như con ngựa mất cương, liên tục đánh sâu vào kinh mạch toàn thân, bất quá vẫn chưa tới giới hạn thừa nhận của kinh mạch. Chân khí tiếp tục vận chuyển liên tục, đi tới nơi nào liền đột phá huyệt mạch nơi đó. Ngay khi di chuyển trên hai mạch chủ Nhâm Đốc, chân khí bá đạo vẫn không có chút dừng lại, tốc độ càng ngày càng tăng.



Dọc theo cột sống, chân khí xông phá qua Vĩ Lư, Mệnh Môn, Á Môn, lên đến Bách Hội huyệt, nơi đây chính là đại huyệt mà mỗi võ giả đều muốn đột phá.



" Oanh, oanh." dù sức chịu đựng vô cùng lớn, nhưng chân khí đột phá Bách Hội huyệt, Thanh Thiện không khỏi chút khó chịu, đầu như bị búa tạ đập vào. Chân khí bản thân không dừng tại đó, đi tới đỉnh đầu sau đó đi qua Ấn Đường, Nhân Trung, Đản Trung. Thần Khuyết, Khí Hải, ngay khi đi đến huyệt Khúc Cốt, huyệt này cùng Bách Hội chính là Sinh Tử nhị huyệt trong truyền thuyết, chỉ cần đả thông huyệt này, Nhâm Đốc nhị mạch của hắn có thể hoàn toàn đả thông.



" Oanh, oanh." bên bụng dưới nhoi nhói đau, nếu không phải là do xung phá huyệt đạo, có thể hắn nghi ngờ " vật ấy" bị làm sao.



Ngay khi vượt quá Khúc Cốt, chân khí cuồng bạo của hắn đã không còn vật cản trở, sau khi chạy khắp toàn thân kinh mạch, liền trút hết vào đan điền.



" Đột phá tầng sáu." trong đầu Thanh Thiện lập tức nhận ra, bao quanh cơ thể hắn lúc này là vụ khí màu tím sẫm. Chân khí bản thân cũng biến hóa không ngừng, từ màu trắng sữa chân khí, sau khi đổ dồn vào đan điền, đan điền sau khí tiếp nhận tất cả chân khí bản thân, nó dường như trương phình ra, cứ phình ra rồi bóp lại, tốc độ càng lúc càng nhanh.



"Oanh." có chút đau đớn, Thanh Thiện liền nhìn vào đan điền mình, cứ tưởng nó đã vỡ ra," may mắn nó vẫn còn nguyên vẹn." hắn nhầm nhủ may mắn, lúc này thật bất ngờ bên trong đan điền đã không còn chân khí nữa mà xuất hiện một viên ngọc màu lưu ly tỏa ra ánh sáng vô cùng đẹp mắt. Có thể nhận ra, bên trong đó là chân khí bị nén ép mà thành. Tuy chỉ to bằng đầu ngón tay, nhưng chứa đựng chân khí vô cùng khổng lồ.



Cảm nhận chút chân khí bản thân, Thanh Thiện phát giác, chân khí thuần khiết hơn, cùng bá đạo hơn xưa gấp hàng chục lần.



Ngay lúc này, Thanh Thiện có cảm giác cực kỳ thông suốt, cơ thể nhẹ bẫng, dường như lập tức có thể bay lượn tự do.



Không kịp để ý cảm giác bản thân, tâm pháp tầng bảy nhanh chóng lướt qua đầu, linh khí của cả gian phòng đều được rót đến viên ngọc đang quay tròn giữa đan điền.



Linh khí bên trong Tịch Diệt Long Thương như cuồn cuộn chảy vào cơ thể, viên ngọc càng lúc càng sáng, càng lúc càng to ra.



Vừa hấp thu linh khí, Thanh Thiện vừa thử rót chân khí vào kinh mạch bản thân, cứ như vậy vừa hấp thu, Thanh Thiện vừa thử sự chịu đựng của kinh mạch. Ngay khi viên ngọc lớn ra gần năm lần, kinh mạch của hắn đã bắt đầu không thể chịu đựng. Bắt buộc hắn phải ngừng lại.



" Ài, còn chút xíu nữa đã tiến vào trung kỳ a, tiếc quá, kinh mạch còn quá yếu." Thanh Thiện không khỏi thở dài một tiếng.