Thiên Nam Tự

Chương 11: Ba điều kiện






Ánh mắt Thanh Thiện nhanh chóng để ý đến đám người đằng xa, bên trong có hai người hắn quen, anh em nhà cô nàng Anh Thy. Bên cạnh hai người là một thanh niên còn rất trẻ, chiều cao tới gần mét chín, mặc một bộ võ phục của Taekwondo, khuôn mặt trông khá đẹp mắt, nhất là nụ cười, rất là cuốn hút phái nữ.



Từ người thanh niên này, Thanh Thiện có cám giác rất lạ, hắn không rõ lắm, tuy không thể đe dọa hắn chút nào nhưng cũng có cảm giác kích thích lại có chút phấn khích, nếu không có người ở xung quanh, không chừng hắn đã thách đấu đối phương.



Nhìn phía không xa, có một người làm hắn khá để ý, người này thân thể chỉ cao mét tám. Khác với tên đứng gần Anh Thy, tên này cơ thể cơ bắp hơn hẳn, ở hắn toát lên vẻ rắn chắc, không thể công phá, ở hắn Thanh Thiện cũng có cảm giác y như với tên đang đứng gần Anh Thy.



" Bạn à, hình như trong này, có hai người sắp đánh nhau phải không? " Mặc dù để ý hai tên kia, hắn cũng đoán ra rất có thể hai người này giao đấu, nhưng hỏi chính xác vẫn tốt hơn. Người hắn hỏi là cô nàng khá xinh đẹp, trên người nàng mang võ phục Taekwondo.



" Ngươi nói khó nghe quá, hai người sắp đại chiến quang minh chính đại, mà người dám so sánh với đánh nhau. " Mặc dù không biết ai nói. Theo phản xạ nàng tất nhiên chán ghét ai nói bọn họ hai từ " đánh nhau", bởi trong lòng nàng, hai người đó là đấng nam nhi chân chính, bọn họ là " đại chiến " mới xứng đáng.



Quay lại đằng sau, thấy Thanh Thiện chỉ là một kẻ chả có tý dáng vẻ oai hùng như hai người, người chỉ cao được tới mét bảy lăm là cùng, cơ bắp xẹp lép, cô nàng không để ý nhiều liền quay lại quan sát tiếp.



" Được rồi, hai người đại chiến, bạn có thể nói chi tiết về hai người nào đại chiến không? " Không còn cách nào khác, hắn đành thỏa hiệp nhưng trong lòng không ngừng hỏi thăm tổ tiên hai tên sắp đánh nhau.



" Như thế còn được, đứng bên kia cao gần mét chín là Tiến Minh quán quân tán thủ của thành phố, hiện là phó tướng của lớp võ chúng ta. " Đúng như dự đoán của Thanh Thiện, cái tên đứng gần cô nàng Anh Thy là một trong hai người.




" Người đứng bên phải là Đoàn Hải, chủ tướng của lớp chúng ta, không may chấn thương nên hội võ toàn thành phố không thể tham dự. Lần này Tiến Minh phó tướng muốn thách đấu chủ tướng. " Thấy đối phương không hề đáp lại hay nói một tiếng cảm ơn, cô nàng võ sinh dường như có chút phật ý liền nói tiếp.



" Tôi khuyên bạn nên đăng ký lớp võ chúng ta mà học, dù không thể lợi hại như phó tướng hay chủ tướng nhưng có thể có chút khi phách nam nhi, cơ thể cũng có chút dễ nhìn hơn. "



" Ách. " Hắn không khỏi liếc nhìn cô nàng một chút, " không lợi hại. " Với hắn chục tên như hai người này hắn cũng dễ dàng đánh ngã, còn khí phách nam nhi cùng cơ bắp , cái này là hắn hơi tự ti. " Không lẽ không có cơ bắp là không lợi hại cùng không có khí phách sao, ta khinh. " Trong đầu hắn nghĩ vậy, có điều đối diện với nữ nhân hắn cũng không muốn tranh cãi, dù sao con gái mà, cãi sao lại họ chứ.



Cuối cùng, dưới sự cổ vũ cuồng nhiệt của mọi người, hai người đều đã ra sân.



" Nè ngươi đoán xem, ai sẽ thắng. " Không nhìn hai tên bên trong sân, hắn quay sang bắt chuyện với nữ võ sinh ban nãy. Với hắn nói chuyện với cô nàng này còn vui vẻ hơn là xem hai con "gà trống" đá nhau.



" Ngươi là con trai mà suốt ngày nói vậy, không thấy phiền sao, chả bù cho anh Tiến Minh, vừa đẹp trai, giỏi võ, lại nam tính, bất quá, theo ta thấy hẳn là anh Tiến Minh sẽ thắng. Anh ấy khổ luyện rất nhiều, hẳn là sẽ phục thù được. " Đúng là không nói được với nữ nhân, có mỗi chuyện đó cũng liên tưởng tới nam nhân với không nam nhân, đến cuối cùng lại còn lấy cớ khen thần tượng của mình. Hắn nhanh chóng tránh xa, lỡ đau bụng, hỏi nhà vệ sinh ở đâu, cô nàng lại lôi " anh Tiến Minh " gì đó ra dọa chắc hết sống.



Rời khỏi cô nàng, hắn liền chú ý đến hai người giữa sân, bọn họ hiện đang thăm dò đối thủ của mình. Thanh Thiện cũng không một chút khinh thường võ học ngoại quốc, mọi loại võ công nếu luyện đến tối cao đều không thể xem thường. Sự thật thì tinh túy của taekwondo khi truyền sang Việt Nam, một phần do thể chất khác nhau, còn có những tinh hoa môn võ chỉ chân truyền chứ không được phổ biến rộng rãi, vì thế với chúng ta rõ ràng khó có khả năng đạt tới đỉnh cao, trừ khi có sư phụ chính thống Hàn Quốc và người đó hết lòng truyền thụ.



" Cẩn thận. " Mấy nữ võ sinh bên ngoài âm thầm hét lên. Chỉ thấy Tiến Minh đã xuất chiêu, hai chân liên tục đá tới đối phương, độ cao cũng liên tục thay đổi, dù tốc độ ra đòn rất nhanh, nhưng đều không thoát khỏi ánh mắt của Thanh Thiện. Đối với liền hoàn cước, Đoàn Hải chỉ một mực phòng ngự. Với chiều cao kém đối phương chỉ có nhập nội, áp sát mới khắc chế đối phương, hơn hết Taekwondo rất nhiều đòn chân, nếu lấy sở trường đối sở đoản chính là ngu ngốc, hẳn nhiên Đoàn Hải quá quen thuộc với lối tấn công đó.



" Bồng, bồng, bồng. " Liên tiếp ba cước bị cánh tay Đoàn Hải chặn lại, đang định tiến tới áp sát đối phương, Tiến Minh đã lui ra sau thủ thế giữ khoảng cách.



Hai người liên tiếp gia thủ, bình thường bên ngoài mọi người chỉ thấy từng đợt tấn công vô cùng vũ bão mạnh mẽ, chỉ Thanh Thiện là nhìn rõ từng động tác của bọn họ. Đoàn Hải chủ thủ, mỗi lần công kích đều đầy uy lực, uy hiếp tới đối phương, Tiến Minh thì một mực lợi dùng đòn chân, công kích từ xa. Kiểu chiến đấu này trừ khi có bất ngờ xảy ra, nếu không ai thể lực tốt hơn người đó sẽ chiến thắng.



Lúc này Thanh Thiện mới cảm giác được cái tốt của thể lực, nếu ví con người là một cái cây thì thể lực chính là cái rễ, chân khí là thân cây. Nếu hai người chân khí tương đương nhau, chiêu thức tinh diệu như nhau, cái quyết định thắng thua tiếp theo sẽ là thể lực. Tu luyện võ công chính là luyện tập tổng thể.



" Vù, vù, bồng bồng. " Chỉ một chớp mắt áp sát được đối phương, Đoàn Hải xuất ra hai quyền.



" Ý, thì ra còn ẩn dấu chút thực lực. " Một quyền vừa rồi của Đoàn Hải, Thanh Thiện nhận ra có tiếng gió rít bên trong, kia một quyền mạnh hơn lúc đầu không ít, dù hai tay Tiến Minh chặn được hai quyền đó nhưng hai tay hắn cũng khẽ run run, điều này không thoát khỏi mắt của Thanh Thiện.



" Hèn gì lúc đầu cảm giác tên này mạnh hơn một chút, thì ra hắn cũng luyện qua nội công, đáng tiếc chân khí quá yếu. " Dù sao trước trận đấu hắn cũng dự đoán tên Đoàn Hải này sẽ chiến thắng, đang định rời khỏi nơi này, hắn đã bị gọi lại.



" Không ngờ gặp lại bạn nhanh như vậy "



Vừa mới quay lại, đối diện với hắn là khuôn mặt của băng sương mỹ nhân Tâm Nhiên, cũng không ngờ được, cư nhiên nàng bắt chuyện cùng hắn. Dù sao cái cử chỉ hôm qua của mình nhiều khả năng nàng chắc chắn biết, điều này khiến hắn ngượng ngùng khi gặp lại.



" Chào bạn, Tâm ... Nhiên. "




" A, bạn biết tên mình sao? " Nàng rất bất ngờ khi đối phương nói ra tên của mình, nàng nhớ rằng hai người chỉ gặp nhau có hai lần, lần đầu không nói chuyện chút nào, lần thứ hai chỉ nói chuyện trong chốc lát, mà nàng cũng không có nói ra tên của mình.



"Ừ, mình nghe mấy người nói về bạn, nên mới biết tên. "



" Hình như bạn mới vào trường năm nay, mình học năm thứ 3 khoa luật. "



" Ừ, mình mới vào năm thứ ... nhất thôi, mình cũng khoa luật. " Càng nói ra, hắn càng chút ngại. Nàng nêu ra vấn đề này hình như có ý nói hắn phải gọi nàng là chị thì phải, đồng nghĩa hắn phải xưng em, mà xưng em với nữ nhân là điều hắn kị nhất. " Dù sao ta cũng là con trai, hơn mới ba tuổi mà đòi làm chị, tuổi teen đi. " Trong óc không ngừng rủa.



Rất may cho hắn, cô nàng Anh Thy không biết nhận ra Tâm Nhiên hay cả hai mà đột nhiên hướng hai người, vẫy tay gọi: " Nhiên tỷ tỷ, muội chỗ này, mau đến đây cùng xem. "



" Chúng ta lại phía đằng kia xem cho rõ, ở đó có bạn của mình nữa. " Tưởng thoát được, ai ngờ nàng có ý cùng hắn tới bên đó. Hắn nghe rõ Anh Thy xưng hô là tỷ tỷ với nàng, mà hắn lại là bạn của cô nàng hẹp hòi kia, không bằng bảo hắn cũng phải xưng vị băng sương mỹ nhân này là tỷ tỷ sao. Nhưng người ta đã nói vậy, hắn cũng không bất lịch sự mà không đi, nam nhân sợ điều gì chứ hắn nhất quyết không sợ nữ nhân.



" Ủa, kẻ hẹp hòi, ngươi cũng tới đây sao, lại cùng đi với Nhiên tỷ, không phải hai người quen nhau chứ, hay là "cặp đôi" với nhau vậy? " Chưa đi tới nơi, Anh Thy đã nhanh nhẩu nói, ánh mắt lóe lên chút tò mò.



"Đừng hiểu lầm Thy muội, hai chúng ta chỉ có duyên gặp mặt hai lần, hơn nữa còn là ân nhân của tỷ nữa đó. " Thanh Thiện khẽ nhìn nàng đến ngẩn ngơ, hắn không tưởng được trước mặt cô nàng Anh Thy, Tâm Nhiên không còn giữ khuôn mặt băng lãnh của mình nữa. Hắn ở rất gần, rõ ràng nhận ra nàng vừa cười, dù chỉ mỉm cười tý chút.



" Ê, ngươi còn chưa trả lời câu hỏi của ta, mà ngươi nhìn Nhiên tỷ gì kỹ vậy, không phải si mê rồi chứ. Ta nói ngươi đừng mơ nha, người theo đuôi Nhiên tỷ không có một nghìn cũng tám trăm, xem ngươi gầy gò không tý cơ bắp, người cũng lùn tịt ...



" Anh Thy ... " Văn Thành thấy em gái mình hơi chút quá phận liền lên tiếng ngăn lại, sau đó hướng Thanh Thiện chào hỏi: " Thanh Thiện, chúng ta thật có duyên, lại có thể gặp lại nhau nhanh như vậy. Ra mắt Nhiên tiểu thư. "



" Chào anh, chúng ta gặp lại. " Thanh Thiện cũng liền nói.



" Chào anh. " Tâm Nhiên cũng nói, sau đó ngó nhìn sang bên cạnh. " Hóa ra bạn là Thanh Thiện, giờ mình mới biết tên a. "



" Nhiên tỷ tỷ, sao chị gọi hắn là bạn, hắn cùng lớp em, xưng hô như vậy không lẽ em phải gọi hắn là anh sao? " Anh Thy bên cạnh khẽ kéo tay áo Tâm Nhiên càu nhàu nói, ánh mắt lóe lên chút đắc ý. Thanh Thiện biết nàng luôn luôn đối đầu với mình, dẫu sao nàng cũng là nữ nhân, đối đầu khi chỉ có hai người còn đỡ mất thể diện, mà ở đây còn hai người, hắn rất thờ ơ, như vẻ, ta đây cao thượng không cùng nữ nhân so đo, thân hình khẽ quay qua quan sát trận chiến giữa sân.



" Theo em thì hai người ai sẽ thắng? " Văn Thành đi đến bên cạnh, ánh mắt cũng quan sát vừa hỏi.



" Tiến Minh là bạn của anh phải không? Rất tiếc trận chiến này anh ta không có phần thắng nào cả. " Văn Thành bên cạnh cũng hơi ngạc nhiên, theo hắn biết taekwondo có rất nhiều đòn chân, hay phải nói, đòn chân là chủ yếu. Bạn hắn Tiến Minh cao hơn hẳn đối phương, đòn chân cũng lợi hại hơn, từ đầu tới cuối đều một mực tấn công, đối phương dường như luôn luôn phải phòng thủ. Hơn nữa hắn vừa đoạt quán quân, tinh thần rất cao. Vậy mà Thanh Thiện lại nói chắc chắn hắn bị thua, một thành chiến thắng cũng không có.



Tuy vậy Văn Thành cũng không để lộ quá nhiều ngạc nhiên, chủ động hỏi: " Em biết Tiến Minh sao. Hắn đúng là bạn của anh, từ đầu tới giờ hắn luôn chiếm chủ động, sao em lại nghĩ hắn không có phần thắng? "




" Nói xạo quá, người ta sắp thắng đến nơi lại đi nói người ta không có nửa điểm thắng, chắc ghen ghét với chiều cao của người ta nên nói vậy. " Anh Thy bên cạnh khẽ chen vào nói, mặc dù rất nhỏ, có lẽ nàng cũng biết xen vào giữa hai người nói cũng có chút bất lịch sự, nhưng ai bảo khi nàng nói đối phương không thèm để ý.



" Ngươi không thấy mình rất bất lịch sự sao? " Ánh mắt Thanh Thiện khẽ nhíu lại, hắn đã cực kỳ chán ghét cô nàng lắm mồm này, nếu không phải còn hai người bên cạnh, hắn đã bỏ đi lâu rồi.



" Ngươi dám nói ta bất lịch sự, vậy dám cùng ta cá cược hay không, người nào thua sẽ phải chịu sự sai khiến của người kia ba lần, dù là bất cứ việc gì? "



Thanh Thiện khẽ nheo mắt lại nhìn cô nàng, rõ ràng đây là lời đề nghị khá hấp dẫn, xem như được ba lần ra lệnh cho đối phương " Nếu bảo cô nàng cho mình hôn một cái, chắc sẽ sướng lắm đây! " trong đầu dâm ý tăng cao, không khỏi khiến cổ đánh ực một cái.



" Sao, không dám hả, nam nhân nói được mà không tin tưởng lời nói của mình sao? " Anh Thy thấy hắn nheo mày suy nghĩ, tưởng hắn sợ không dám cùng nàng đánh cuộc, liền khích hắn.



" Anh Thy, đánh cuộc như vậy không biết có phải hơi quá không? " Tâm Nhiên bên cạnh, nàng cũng không muốn hai người ai sẽ mất thể diện. Nàng biết rằng, nếu Anh Thy thắng, Thanh Thiện sẽ rất thảm, bởi nàng biết rất rõ tính cách của Anh Thy.



" Chị, chị muốn xin cho hắn phải không, chỉ cần hắn hướng em xin lỗi, cá cược có thể không cần, hoặc cũng có thể hắn không cần thể diện, không dám đánh cuộc. "



" Ai bảo không dám, vậy cứ quyết định vậy đi, người thắng có thể ra lệnh cho người kia. " Nói xong hắn cũng không để ý đôi co cùng nàng, quay qua quan sát trận đấu.



Chỉ thấy ngoài sân chân phải Tiến Minh đá tới mặt đối thủ lại chuyển hướng đá tới sườn bên phải, một cước này chuẩn xác lại nhanh như chớp " Bồng. " Toàn sân đều im lặng, bởi một cước vừa rồi rõ ràng đã trúng đích, có thể gây ra âm thanh như vậy, một cước đó lực đạo rất mạnh. Anh Thy đang chờ đợi thân hình của Đoàn Hải đổ xuống, lúc đó nàng sẽ có thể khiến tên nam nhân" hẹp hòi" bên cạnh đẹp mặt, thì cánh tay trái của Đoàn Hải đã kẹp cứng chân của Tiến Minh, cả thân hình cuồn cuộn cơ bắp liền áp sát tới trước mặt đối phương, quyền phải đã tới sướn trái đối phương.



" Bụp. "



Thanh Thiện dù đã biết trước, nhưng hắn không ngờ được đòn vừa rồi của Đoàn Hải lực đạo mạnh đến như vậy, hắn rõ ràng có nghe có tiếng xương bị gãy vang lên. Phải biết rằng xuyên qua gang tay còn đấm gãy xương sườn, lực đạo không thể yếu được.



Thân hình Tiến Minh gục xuống trong sự bất ngờ của mọi người, trong đó có cả Anh Thy cùng anh trai nàng, hiển nhiên phút cuối này đã thay đổi tất cả cách nhìn, rõ ràng bọn họ thấy được Tiến Minh đã đánh trúng, mà không biết vì sao đối phương không ngã, huống chi còn bị phản kích.



Thanh Thiện cũng thấy rõ ràng, một cước của Tiến Minh không làm Đoàn Hải hao tổn gì lớn, mặc dù đồng cấp nhưng một người luyện qua nội công sẽ mạnh hơn hẳn người kia. Thậm chí Thanh Thiện còn khẳng định Đoàn Hải hắn vẫn chưa tung hết thực lực chân chính.



" Không thể nào. " Giờ hắn mới nghe cô nàng thốt lên, điều này thực khó tưởng tượng, nàng thua hắn, đồng nghĩa với hắn có quyền sai khiến nàng ba lần, nghĩ tới những mệnh lệnh của mình còn trong đầu, Anh Thy không khỏi lo sợ đối phương sẽ xuống tay y như vậy. Bởi nàng nghĩ chính là bắt hắn quỳ xuống xin lỗi nàng giữa đám đông này.