Mà nhà họ Long thì thuộc ngoại tộc. Người ta bàn tán xôn xao. Cậu Hai và cậu Ba cũng nhìn nhau.
“Nhà họ Long ở Yên Kinh, hình như chúng ta không mời mà.”
Hai người nghỉ hoặc nói.
“Ha ha, cậu Hai, cậu ba, nhà họ Long đi cùng nhà họ Tư Đồ đến đây. Nghe nói là đại thọ cụ Phương, nhà họ Long đặc biệt đến chúc thọ, có thể thấy sự tôn trọng của nhà họi”
Lúc này, Tư Đồ Hoăng nói chuyện đã có phần lạnh lùng.
“Tư Đồ Hoằng, anh thật lớn mật, anh cũng xứng mang theo khách đến đây sao? Anh nghĩ mình là cái thá gì??”
Nể mặt Tư Đồ Hoằng là một chuyện, nể mặt ông nội Phương lại là một chuyện khác.
“Chú Hai, chú Ba, hai người đừng nóng giận, đã đến đây thì đều là khách, nhà Tư Đồ cũng là một nhánh của nhà họ Phương chúng ta, người ông ấy mời đến đều là người nhà của chúng ta, đúng không chú Tư Đồ?”
Lúc này, Phương Kiển Nám đi tới, thản nhiên cười nói.
“Ha ha ha, vẫn là Kiển Nám hiểu chuyện, có nhiều người càng già càng dở!”
"Anhl" Cậu Hai cậu Ba tức mình.
Lúc đang nói chuyện thì người nhà họ Long đi tới.
"Hả? Sao lại là phụ nữ?"
Đám đông hoài nghi, nhà họ Long dẫn đến mười mấy người, nhưng người đi đầu thì là một cô gái khoảng hai mươi hai tuổi.
"Chắc cô là hôn thê của cậu Hai nhà họ Long?"
"Lễ đính hôn của cậu Hai nhà họ Long tôi cũng có đến tham gia!”
Lúc này có người nói. Ai nấy mới hiểu rõ.
Đúng vậy, cậu Hai nhà họ Long trong tình huống này cũng không thể đến tham dự được.
"Cô Dương Hạ, hoan nghênh!"
Tư Đồ Dương đi tới, giọng nói có phần cung kính.
"Chào cậu Dương và chú Tư Đồ, đây là chút lễ mọn tỏ chút lòng thành!"
Người đến là Dương Hạ. "Choảng!" Tiếng ly rượu rơi xuống đất vỡ tan.
Trần Khiêm đang mải miết chạy đông chạy tây làm việc.
Lúc nghe có người của nhà họ Long đến, Trần Khiêm cũng ngây ngẩn cả người.
Mà khi biết người đứng đầu đám người nhà họ. Long, Trần Khiêm kinh ngạc đến không cầm vững khay.
Dương Hạ, sao cô ta cũng đến đây?