“Nhưng mà tớ vẫn phải nổ lực thôi, không thử sao biết là có cơ hội hay không?”
“Ôi, càng nói càng lo, càng nói càng rầu, Tiểu Hàm, tớ muốn uống rượu, cậu uống cùng tớ một lần thỏa thích đi!
“Được thôi, tớ cũng muốn uống chút rượu, chúc chúng ta nhanh chóng thoát khỏi khoảng thời gian thanh xuân đáng ghét này! Anh trai ơi, anh mang tới cho chúng tôi vài chai rượu vang, thank youl”
Tiểu Hàm nhìn Trần Khiêm nói.
“Được!”
Trần Khiêm không dám nói gì nhiều, gật đầu rồi đi ra.
Trần Khiêm mới đầu nghe Triệu Nhất Phàm kể, cảm thấy mừng vì Triệu Nhất Phàm đã tìm được cho mình một mối quan hệ mới.
Điều khiến Trần Khiêm bất ngờ chính là vòng vo một hồi, nhân vật trong câu chuyện lại chính là mình.
Đối với Triệu Nhất Phàm, tự nhiên Trần Khiêm cảm thấy có chút áy náy.
Do lúc đó anh đã không nói rõ ngọn ngành, làm cô ta tưởng rằng anh theo đuổi cô ta.
Kết quả là xong xuôi anh mới nói thật cho cô ta biết.
Việc này đối với tất cả con gái nói chung, đặc biệt là với cô gái có lòng tự tôn cao như Triệu Nhất Phàm, chính là một đả kích chí mạng.
Rõ ràng bản thân anh lúc đó xử lí sự việc chưa thỏa đáng.
Trần Khiêm nhẹ lắc đầu, đi lấy hai chai rượu vang cho bọn họ.
Không ngờ lúc hai người đó đang uống rượu, Tiểu Hàm lại bảo Trần Khiêm đi thu don hành lí của họ.
Đúng là có nợ với bọn họ mà.
Triệu Nhất Phàm tâm tư nặng trĩu, làm gì để ý đến mình.
Lúc đồ đạc dọn dẹp xong, hai cô gái đã uống sạch hai chai rượu.
Triệu Nhất Phàm được đà muốn uống tiếp.
Trần Khiêm cũng không làm gì khác được, đành tiếp tục đưa rượu cho họ.
Nhưng mà chẳng mấy chốc thì Triệu Nhất Phàm say.
Ngay lúc Trần Khiêm muốn rời khỏi. “ộcf"
Triệu Nhất Phàm nôn thốc nôn tháo, rồi ngã vật ra sàn.