“Bạn học này đến từ lớp ba, năm ba khoa quản lý tài chính, quyên góp năm trăm nghìn tệ!”
Người dẫn chương trình phấn khích nói.
“AII"
Cả hội trường như bị kích nổ.
Năm trăm nghìn tệ sao!
Vốn cứ tưởng Lương Phi quyên góp một trăm nghìn tệ là đủ rồi, thêm cả hai người đẹp kia nữa,gần như đã chạm nóc rồi chẳng phải sao?
Nhưng lại có người quyên góp cả năm trăm nghìn tệ?
Lần này, đến cả các lãnh đạo nhà trường ngồi ở hàng ghế đại biểu cũng kinh ngạc đứng lên võ tay.
'Thẩm Quân Văn, Hồ Tuệ Mẫn với những người khác trên sân khấu cũng đưa mắt nhìn về phía Lương Phi với Lâm Thắng Nam của lớp ba.
Lâm Thắng Nam với Lương Phi cũng đơ người ra, lớp bọn họ lại có người quyên góp năm trăm nghìn tệ?
“Dương Dương, cậu nghe thấy không, là lớp ba bọn mình đấy, lớp ba bọn mình có người quyên góp năm trăm nghìn tệ đấy!”
Lúc này, mấy cô gái lớp ba nói với Từ Dương Dương.
“Tôi nghe thấy rồi, nhưng mà là ai chứ?” 'Từ Dương Dương cũng kích động.
Năm trăm nghìn tệ, dù có là gia đình giàu có thì chắc chăn cũng không phải là một con số nhỏ!
Lúc này tinh thần mọi người sôi nổi!
Thậm chí cả Phương Kiển Nám với Phương Di cũng đưa mắt nhìn nhau.
Mặc dù bình thường ở trong lớp hay ở các lớp. học chung, hai cô gái cũng không nói chuyện hay giao tiếp gì với bạn học.
Nhưng hầu như tất cả sinh viên của hai lớp, thật ra bọn họ đều biết và hiểu rất rõ.
Ví dụ như Vương Tiểu Béo, mặc dù chưa giao
tiếp với nhau nhưng Phương Kiển Nám với Phương Di xem anh ta như bạn học, thậm chí còn giúp anh †a rất nhiều. Ba anh ta là hướng dẫn viên du lịch chợ đen, cũng hay gặp chuyện rắc rối, nhưng tại sao về sau lại không còn nhiều rắc rối nữa chứ?
Chẳng phải là vì Phương Kiển Nám giúp đỡ sao.
Cho nên thông tin chỉ tiết của các bạn học, cô †a thật sự biết rất rõ, lớp ba lại có người có thể quyên góp được năm trăm nghìn tệ sao?
“Bạn Lương Phi, bạn Lâm Thắng Nam, hai bạn cũng là sinh viên của lớp ba, xem ra người này là bạn học của hai bạn nhỉ?”
Lúc này, người dẫn chương trình nhìn Lương Phi và Lâm Thắng Nam.
“Nhưng trong lớp bọn mình chắc là không ai có đủ khả năng quyên góp nhiều vậy đâu nhỉ?”
Lâm Thắng Nam nói với Lương Phi.
“Chắc không phải là ba tôi quyên góp đâu nhỉ? Bởi vì lúc sáng tôi đến lớp, ba tôi nói với tôi trong trường có hoạt động gây quỹ tình thương.”
Lúc này, Lương Phi đột nhiên bừng tỉnh.