Long Thiếu Vân tức giận.
Anh ta đập bàn mạnh một cái khiến tất cả mọi người giật mình.
Tất cả mọi người không ai dám ho he.
Đúng vậy, hôm nay nói là đến chúc mừng sinh nhật Long Thiếu Vân nhưng mọi người đều biết rõ là
đến để nịnh nọt Long Thiếu Vân.
Lúc này Long Thiếu Vân nhìn Tân Nhã rồi lạnh lùng nói: "Tân Nhã, qua đây ngồi cạnh anh! Anh muốn cho bọn họ thấy, người phụ nữ của Long Thiếu Vân anh chính là của Long Thiếu Vân anh!"
Còn Tần Nhã thì nhíu mày. Quay đầu nhìn chỗ khác.
Còn những người có mặt ở đây đều cười với tâm lý hóng drama.
Rõ ràng quá mà, Tần Nhã thế này là làm cậu Long bẽ mặt, không nể mặt chút nào cải!
Vốn dĩ hôm nay Long Thiếu Vân đã không vui rồi, thêm thái độ lạnh lùng của Tân Nhã khiến trong người anh ta luôn bực bội.
Cộng với màn khích bác lúc nấy của Dương Hạ cùng với vẻ mặt nhìn mình của tất cả mọi người bây giờ.
Long Thiếu Vân thật sự tức giận rồi.
"Anh nói em qua đây, em không nghe thất
Nói xong thì đứng dậy hung hăng kéo cánh tay của Tân Nhã tới bên cạnh mình.
"Anh làm gì thế! Con người anh sao lại như vậy chứt"
Đám Triệu Đồng Đồng đều tức giận nhìn Long Thiếu Vân.
Vốn còn nghĩ Tân Nhã với Trần Khiêm hết hi vọng rồi.
Nếu cậu Long ở Yên Kinh này thật sự được thì đến với Tiểu Nhã cũng rất tốt.
Nhưng bây giờ xem ra cậu Long này thật là khốn nạn của khốn nạn.
"Cô ấy là vị hôn thê của tôi, tôi muốn cô ấy thế nào thì cô ấy phải thế đó, sang đây! Ngồi bên cạnh rót rượu cho tôi, Trần Khiêm chó chết gì đó trong mắt tôi chẳng là cái thá gì cải"
Long Thiếu Vân bá đạo nắm lấy cánh tay Tần Nhã.
Người nhà họ Tân nhìn thấy sắc mặt đều khó coi nhưng không ai dám nói gì.
Dương Hạ thì lại vô cùng đắc ý nhìn cảnh này.
Tân Nhã ôm cánh tay bị kéo đau của mình rồi vẫn ngồi xuống.
"Hôm nay là sinh nhật tôi, đệch mẹ nó em có thể đừng có sụ mặt xuống thế không, tôi muốn em cười, vừa cười vừa rót rượu cho tôi!"
Long Thiếu Vân lại gào lên.
Mọi người không biết sao Long Thiếu Vân lại đột nhiên mất kiểm soát cảm xúc như vậy nhưng vẫn háo hức hóng drama thôi.
Sự đắng chát trong lòng Tân Nhã dường như: càng nồng đậm thêm.
Cố gắng gượng cười rót rượu cho Long Thiếu Vân.
"Tốt!" Tất cả mọi người đều cùng nói tốt.
Dương Hạ cũng chỉ cười mỉm: "Ha ha, em dâu đúng là tốt thật đấy. Mọi người cùng thật là, tin vịt nói gì mà em dâu thích Trần Khiêm kia, sao có thể chứ? Theo tôi thấy ấy à, em dâu yêu Thiếu Vân nhà tôi mới đúng, không tin thì... Thiếu Vân, hai đứa hôn nhau cái đi, ha ha ha, đây là món quà sinh nhật lớn nhất dành cho Thiếu Vân đấy!"
"Đúng đúng đúng, hôn đi! Hôn đi!"
Mọi người nghe Dương Hạ nói xong thì đều võ tay cổ vũ.
Long Thiếu Vân muốn ép buộc Tân Nhã nên đương nhiên không xem cô ta ra gì.
HừI “Hôn thì hôn!"
Nói xong Long Thiếu Vân liền cười khẩu muốn kéo Tân Nhã lại cưỡng hôn.
Nhưng Tần Nhã lại vội vã né tránh. "Anh làm gì thế? Anh điên à!"
Tân Nhã không nhịn được nữa mắng thẳng mặt.
"Hả? Chuyện gì thế?"
Tất cả mọi người đều kinh ngạc.
Dương Hạ cũng vờ tỏ ra bất ngờ nhìn cảnh này.
"Em dâu à, em không đúng đấy nhé, hôm nay là sinh nhật Thiếu Vân, em thế này rõ ràng không nể mặt mũi cậu ấy chút nào. Hừ, lẽ nào đến bây giờ rồi mà trong lòng em vẫn suy nghĩ về Trần Khiêm kia sao?"
Dương Hạ nói.
Cũng chính lời nói này châm lên lửa giận trong lòng Long Thiếu Vân.
Anh ta giận dữ nhìn Tân Nhã...