Rất nhiều người khinh thường mình, nhưng cũng có người đối xử thật lòng với mình.
Đây cũng là lý do tại sao xảy ra nhiều chuyện như vậy mà Trần Khiêm vẫn có những cảm xúc khác đối với hai người bọn họ.
Mặc dù tình cảm và mối quan hệ trước đây đã không còn nữa, nhưng Trần Khiêm cũng không quá cay nghiệt.
“Cậu Trần, bây giờ tôi đang làm ở phòng nhân sự, Thi Hàm vừa vào công ty, nhưng ngày mai là sinh nhật của cậu, công ty cử một số cô gái có ngoại hình đến để làm tiếp tân.”
Đúng vậy, Giang Tuyết Tinh với Lý Thi Hàm đều biết khi nào là sinh nhật Trần Khiêm.
Chỉ là cảm giác bây giờ rất kì lạ.
“Hóa ra là vậy à. Ừm Vương Bưu, ông ấy đi sắp xếp hiện trường rồi!”
Trần Khiêm cũng không nằm nữa mà đứng lên nói chuyện với bọn họ.
Bầu không khí vô cùng xấu hổ.
“Đúng rồi Thi Hàm, sao cậu lại ra ngoài tìm việc làm, Đinh Hạo đâu?”
Mặc dù có một khoảng thời gian Trần Khiêm thấy phiền Lý Thi Hàm, nhưng hiện tại không còn cảm giác đó nữa, hỏi.
“Sau khi Đinh Hạo biết cậu là cậu Trần thì sợ hãi mấy ngày cũng không ra khỏi cửa, hơn nữa cậu ấy biết mối quan hệ trước đây của chúng ta, cho nên...
Lý Thi Hàm không nói tiếp nữa.
Nghe thì có vẻ Lý Thi Hàm đến tìm việc cũng hơi có liên quan đến mình nhỉ!
Trần Khiêm ngượng ngùng cười.
Nói: “Nhưng mà, để hai người tổ chức sinh nhật cho tôi như vậy, tôi cũng ngại lắm! Ha ha, nói đến thì lần sinh nhật vui nhất của tôi chính là ở căn tin đấy!”
Lý Thi Hàm với Giang Tuyết Tinh nghe thấy thì cũng nhớ ra.
Đúng vậy, hồi cấp ba, khi đó chẳng có ai chơi với Trần Khiêm cả.
Hoàn toàn chẳng có ai để ý đến sinh nhật của anh cả.
Kì nghỉ hè sau khi thi xong đại học, lúc quay về trường nhận bằng tốt nghiệp cấp ba, hôm đó vừa hay chính là sinh nhật của Trần Khiêm.
Cho nên Giang Tuyết Tinh với Lý Thi Hàm đề nghị đến căn tin tổ chức sinh nhật cho Trần Khiêm.
Bởi vì đợt huấn luyện quân sự cho khối mười đã bắt đầu rồi.
Lý Thi Hàm với Giang Tuyết Tinh, đúng rồi, còn có cả Trần Lâm nữa, bởi vì quan hệ giữa Trần Lâm với Lý Thi Hàm rất tốt, cũng nửa đưa nửa đẩy tổ chức sinh nhật cho Trần Khiêm.
Còn mua cho Trần Khiêm một cái bánh kem rất lớn.
Đó là lần đầu tiên Trần Khiêm được ăn bánh kem.
Trong lòng cảm động không thôi.
Cũng đã nhận định rằng Lý Thi Hàm với Giang Tuyết Tinh là bạn.
Nhưng về sau thế nào. Mọi người đều đã rõ rồi.
Lúc khai giảng đại học, Trần Khiêm vẫn còn giữ liên lạc với Lý Thi Hàm và Giang Tuyết Tinh.
Sau này gửi tin nhắn thì bọn họ đều không trả lời.
Hai năm sau, lúc gặp lại Lý Thi Hàm ở Kim Lăng.
Trần Khiêm thật sự rất vui.
Điểm này Lý Thi Hàm thừa nhận, cô ta mãi mãi không quên được khoảng thời gian trước lúc vừa mới gặp lại Trần Khiêm.
Cậu ta nhiệt tình muốn nói rất nhiều chuyện với mình.
Nhưng mình lại ghét bỏ, sợ cậu ta làm mình mất mặt, cho nên luôn trốn tránh cậu ta.
Sau đó còn ba lần bốn lượt sỉ nhục cậu ta.
€ó vài lần còn vô cùng nghiêm trọng, mình đã đánh cậu ta.
Nhưng Trần Khiêm vẫn giúp mình, vẫn không chán ghét mình.
Chỉ là sau này những việc mình làm rất quá đáng, cho nên Trần Khiêm cũng dần lạnh nhạt với mình.
Giang Tuyết Tỉnh thì sao.
Lúc gặp lại Trần Khiêm, nói thật là cô ta cũng rất xem thường Trần Khiêm.
Nhưng cũng chỉ vì mình ngại cho nên mới khách sáo đùa vài ba câu với cậu ta.
Sau đó Trần Khiêm lại xem là thật.
Còn hẹn mình đi tham gia tụ tập với bạn học.
Thực tế là hôm đó mình đã hẹn với Lý Văn Dương rồi.
Cho nên cả ngày hôm đó Giang Tuyết Tinh cảm thấy hơi không thoải mái.
Bởi vì hồi đi học Lý Văn Dương đánh Trần Khiêm rất nhiều, mà Trần Khiêm thì lại không dám đánh trả. Lần mạnh nhất chính là cầm ghế đánh Trần Khiêm từ trên bục giảng ra tận phía sau.
Là kẻ thù của Trần Khiêm.
Là một người bạn cũ của Trần Khiêm, nhưng lại có một mối quan hệ tốt với Lý Văn Dương.
Lúc đó lòng Trần Khiêm đã nguội lạnh!
Cho đến bây giờ, hóa ra Trần Khiêm lại chính là cậu Trần giàu có siêu cấp vô địch của Kim Lăng.
Khỏi phải nói Lý Thi Hàm với Giang Tuyết Tinh xấu hổ và khó chịu cỡ nào.
Thậm chí hai người còn không hẹn mà cùng nghĩ, Trần Khiêm thay đổi rồi, không phải là Trần Khiêm khi đó nữa.
Nhưng thực tế thì bây giờ, Trần Khiêm vẫn là Trần Khiêm, anh chưa từng thay đổi, người thật sự thay đổi chính là bọn họ...