Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 673: Ai là cậu Trần vậy




"Nhất định là đã xảy ra chuyện, chẳng qua là không biết chuyện gì thôi!"
Mọi người bàn tán xôn xao. Vương Mỹ Na vừa uống trà vừa đứng xem.
Lúc này, cô ta trông thấy một người quen ở cạnh thang máy đang đi tới.
Thế là cô ta vội vàng vẫy tay chào hỏi: "Tuyết Tỉnh, bên này bên này!" “Chị Nal" Giang Tuyết Tinh và Lý Văn Dương đi đến. "Sao hai người cũng tới? Em có biết đã xảy ra chuyện gì không? Ồ, Tuyết Tinh, đây là bạn trai của em à?"
Sau khi trông thấy Lý Văn Dương, Vương Mỹ Na mỉm cười hỏi.
"Cậu ấy không phải bạn trai của em. Em đang muốn hỏi các chị đây này, tất cả lãnh đạo cấp cao đều triệu tập, không biết bọn họ định làm gì nhỉ!"
Vương Mỹ Na cũng lắc đầu.
Lại nói tới Trần Khiêm.
Cốc cốc cốc!
Lại nói tới Trần Khiêm.
Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.
Trần Khiêm ngồi bắt chéo chân, nói "Vào đi".
Cửa phòng mở ra, Lý Chấn Quốc và Triệu Tử Hưng dẫn nhóm Lý Đại Hải vào phòng.
"Ø? Gì thế này?" Vương Tuấn Sinh ngu người
luôn.
Những người này không phải ai xa lạ, tất cả đều là người tham gia vào sự việc lần này.
Lý Đại Hải cũng bị gọi tới.
Người dẫn đầu chẳng phải Tổng giám đốc Lý và Tổng giám đốc Triệu sao?
"Chuyện này...' Vương Tuấn Sinh, Vương Khang và Lưu Á Nam đều trố mắt nhìn.
"Chào Tổng giám đốc Triệu, chào Tổng giám đốc Lý!"
Bọn họ vội vàng chào hỏi. "Cậu Trần, tôi dẫn đủ người tới rồi."
Lý Chấn Quốc bước lên trước, thấp giọng báo. cáo.
"Cậu Trần?" "Mẹ nó, cậu ta chính là cậu Trần?"
Lần này, tất cả những người có mặt ở đây đều kinh ngạc.
Càng khỏi nói lúc này Vương Tuấn Sinh và Lưu Á Nam có biểu cảm gì.
"Cậu Trần?" Lưu Á Nam bỗng thở gấp.
"Ừ ừ, bây giờ mọi người đã tới đông đủ. Vậy thì tổ trưởng Vương, hãy nói xem anh bắt tôi ký bản hợp đồng này như thế nào?"
Trần Khiêm cười nhạt.
"Tôi..."
Vương Tuấn Sinh nuốt khan.
Lúc này đầu óc anh ta trống rỗng.
Vốn dĩ chuyện hôm nay được tính toán hoàn hảo, nhưng anh ta có nằm mơ cũng không ngờ
người bị mình tính kế chính là cậu Trần.
Vốn dĩ có thể sẽ không sao, nhưng tính kế xong lại xảy ra chuyện.
Con mẹ nó, ai mà ngờ được tên này là cậu Trần?
Vương Tuấn Sinh hoảng hốt nhìn sang Lưu Á Nam.
Mà lúc này, Lưu Á Nam đâu có nhìn Vương Tuấn Sinh.
Cô ta ngạc nhiên hỏi: "Tổng giám đốc Lý, ông gọi cậu ta là gì? Ông gọi Trần Khiêm là cậu Trần ư?"
"Hừ, phí lời! Đứng sang một bên đi!" Lý Chấn Quốc cười lạnh lùng.
"Cậu Trần, tiếp theo phải làm gì? Phòng in ấn hơi nhỏ!"
Triệu Tử Hưng cũng lên tiếng.
"Đúng là hơi nhỏ. Dẫn bọn họ đến phòng họp, sau đó điều tra rõ ràng chuyện này!"
Trần Khiêm cất lời.
Lý Chấn Quốc dẫn một nhóm người đi hết.
Khi bước tới cửa, Lưu Á Nam ngoảnh lại nhìn Trần Khiêm bằng ánh mắt phức tạp, dễ nhận thấy cô ta cảm thấy khó tin.
Nhưng Trần Khiêm không nhìn cô ta.
Anh cũng đứng dậy đi ra ngoài.
"Ra rồi ra rồi!"
Người bên ngoài lập tức yên tĩnh lại.
Khi thấy Trần Khiêm là người cuối cùng đi ra.
Đám Vương Mỹ Na đều kinh hãi.
"Trần Khiêm, đến đây đến đây!"
Vương Mỹ Na gọi khế, vẫy tay với Trần Khiêm. Sau chuyện vé concert, Vương Mỹ Na đối xử với Trần Khiêm không tệ.
Trần Khiêm đi tới.
Đồng thời, điều khiến anh bất ngờ là Giang Tuyết Tinh và Lý Văn Dương cũng ở công ty.
"Trần Khiêm? Sao cậu lại ở đây?" Giang Tuyết Tinh ngạc nhiên hỏi.
"Hả? Hai người quen nhau à? Trần Khiêm là đồng nghiệp của chị, cậu ấy mới tới đây làm việc."
Vương Mỹ Na mỉm cười. "Trần Khiêm, thì ra cậu làm việc ở đây!"
Giang Tuyết Tinh gặp Trần Khiêm, ngoài cảm xúc vui mừng ra cô ta còn hơi giận dỗi.
Còn Lý Văn Dương thì tỏ rõ thái độ thù địch.
"Hừ, chị Na, sau này chị phải quan tâm Trần Khiêm nhé! Trần Khiêm là bạn cấp ba của bọn em, giỏi lắm đói"
Lời lẽ của Lý Văn Dương chua lòm.
"Thì ra các em là bạn học. Không sai, đúng là Trần Khiêm rất giỏi, ha ha!"
"Trần Khiêm Trần Khiêm, cậu mau nói xem bên trong đã xảy ra chuyện gì, đám Vương Tuấn Sinh bị làm sao thế?"
Các cô gái vây quanh Trần Khiêm.
"Còn nữa còn nữa, Tuyết Tinh bảo hôm nay cậu Trần cũng có mặt, nhưng bọn tôi không nhìn thấy cậu ấy. Ai là cậu Trần vậy?" Vương Mỹ Na hỏi.
Trong lúc mọi người đang nghi hoặc.
"Cậu Trần, mọi người đã tới phòng họp rồi. Bây giờ cậu có qua đó luôn không?"
Giọng nói của Lý Chấn Quốc vang lên sau lưng Trần Khiêm...