Nhưng Vương Mỹ Na đã ghim tên Trần Khiêm này rồi, chờ khi cấp trên bỏ đi, cô ta đứng đó buông lời chửi bới Trần Khiêm, giọng điệu châm chọc, vô cùng khó nghe.
Cả Phòng Thị trường không ai dám lên tiếng cãi lại, hiển nhiên là sợ cô ta một phép.
Trần Khiêm đứng nghe đến phát nhàm.
Một lúc sau, vì muốn giải quyết nỗi buồn, anh nhanh chóng xông vào nhà vệ sinh.
Vừa vào đã ngửi thấy mùi thuốc lá nồng nặc. Tất nhiên là có ai đó đứng trong này hút thuốc. "Anh Khang, tên này chắc sau lần này toang rồi? Đợi sau ba tháng lên làm nhân viên chính thức, trưởng phòng nhất định sẽ không giữ lại anh ta!" "Còn dám chọc tức anh Khang của chúng ta cơ mà, đảm bảo khiến cậu ta không sống yên ổn ở đây
được!" Một người khác nói.
"Đúng đó đúng đó, chờ tới lúc tôi chỉnh chết cậu ta cho mấy người xem!"
Lại một ngườ khác nói: "Được rồi, Dương Mẫn Tuyết là người anh đã ngảm trúng, hai cậu không có việc gì thì đừng có mà đến trước mặt cậu ta xun xoe đấy!"
"Vâng anh Khang!"
Mấy người lại xì xâm thêm một lúc mới rời đi.
Trần Khiêm núp sau tấm cửa nghe được rõ ràng mười mươi.
Kẻ dẫn đầu được gọi là anh Khang, không phải Vương Khang còn có thể là ai.
Trần Khiêm đã sớm đoán được sẽ là kẻ này.
Xem ra trưởng phòng Trương kia là bị tên này cố tình gọi ra.
Mà Vương Khang làm Phó phòng, anh ta nhất định hiểu rõ một ít thói quen của Vương Mỹ Na.
Vừa nhìn thấy USB trong máy mình anh ta đã biết rồi.
Anh ta cố ý làm thế, một là khiến Trần Khiêm mất mặt, hai là để anh đắc tội với người phụ nữ khó chơi Vương Mỹ Na.
Đệch cụ, thằng nhóc này đê tiện thật đấy.
Trần Khiêm cũng có nghe nói chuyện yêu đương nơi công sở, không ngờ bản thân cũng dính phải.
Xem ra anh đã bị hẳn ta coi là tình địch, muốn mình không yên ổn ở công ty rồi nhanh chóng cuốn gói đi chỗ khác.
Được thôi, vậy tôi chơi với chút!
Từ từ chơi, không vội!
Cả ngày hôm nay của Trần Khiêm trôi qua trong tiếng chửi bới của Vương Mỹ Na.
Giờ tan làm buổi chiều.
Trần Khiêm vừa trở về đã thấy đồng nghiệp ở Phòng Đầu tư đều đứng ở tầng dưới cả, cũng không có trở về, ai nghịch điện thoại thì nghịch điện thoại, ai gọi điện thì gọi điện, hình như đều đứng đây đợi xe cả.
Bởi vì Trần Khiêm vừa đi đưa tài liệu nên không biết đã xảy ra chuyện gì.
Vừa hay nhìn thấy Phương Phỉ và đồng nghiệp Mập Mạp cũng ở đó.
"Mọi người đang chờ gì vậy?"
Trần Khiêm cười hỏi.
"ƠØ? Thật hay đùa đấy? Trần Khiêm, cậu không nhận được tin nhắn hả?" Phương Phỉ ngạc nhiên hỏi.
"Tin nhắn gì cơ?"
"Tối hôm nay là party chào mừng nhân viên mới của của Phòng Thị trường chúng ta, không phải mới
tuyển thêm hai nhân viên mới là các cậu còn gì, cho nên mở một buổi tệc nho nhỏ! Tháng trước lúc tôi
mới tới cũng có tổ chức bữa tiệc giống vậy, nói chung là cùng nhau làm quen vui vẻ một chút!"
Phương Phỉ cười nói. "Không có! Có ai nói cho tôi biết đâu!"
Trần Khiêm nhìn lại điện thoại của mình, đúng là không nhận được bất kì tin nhắn nào mà.
"Để tôi xem lại."
Phương Phỉ cầm điện thoại của Trần Khiêm thử tìm xem, đúng là không có.
Sau đó Phương Phỉ cho Trần Khiêm xem tin nhắn mình nhận được.
"Phòng Thị trường: Party chào mừng người mới tháng này, Phương Phỉ, phòng 2021"
Trần Khiêm thầm nghĩ, bắt nạt người quá đáng rồi, toàn bộ người của Phòng Thị trường đều đi, chỉ không có gọi ông đây?
Tuy rằng không đáng để giận, nhưng mặt Trần Khiêm vẫn không đẹp cho nổi.
"Trần Khiêm, cậu ở phòng nào vậy? Chúng ta ngồi chung phòng hả?"
Lúc này, Dương Mãn Tuyết đi tới cạnh anh hỏi.
"Không cói"
Trần Khiêm thản nhiên nói.
"Hả? Sao thế được? Có phải là hai Tổ phó Vương Mỹ Na và Vương Khang quên mất hay không? Tôi đi tìm hai người đó hỏi xem sao!" Dương
Mãn Tuyết nói.
Dù sao hai người Trần Khiêm và Dương Mẫn Tuyết cùng tới công ty một lúc.
Đều là người mới, cũng có chút gần gũi quen thuộc.
"Không cần đâu, mọi người đi đi, tôi không đi đâu!"
Trần Khiêm vừa nghe thấy tên của Vương Khang và Vương Mỹ Na thì đã biết chuyện gì xảy ra.
Trần Khiêm cô đơn bỏ đi trước ánh mắt khinh bỉ của một đám đồng nghiệp nữ.
Sau khi về đến phòng khách sạn của mình. Trần Khiêm vừa chuẩn bị đồ đi tắm.
Thì bên ngoài vang lên tiếng đập cửa.
"Cậu Trần có ở đây không? Giám đốc Lý bảo tôi tới tìm cậu!"