"Tôi bảo này Lý Nguyệt, đây tò chuyện gì vậy hả? Dù gì cô cũng là nhân ỉ xuất sắc của năm ngoái, sao lại mất giá mà đi cãi nhau với người khác thế?"
Lúc này có một một đôi vợ chồng trung niên đi đến.
Tất cả nhân viên đứng sau khu vực giao dịch gồm bảy, tám người đồng loạt đứng dạy tươi cười: "Ông chủ Lý, ông đã đến rồi!"
"Bà chủ Lý, tôi thấy bà ngày càng trẻ đẹp đó ạ!" Mọi người đều chào hỏi.
Lý Nguyệt càng mặt mày hớn hở nói: "Ông chủ Lý, đều tại cậu này hết, nếu không phải do em họ tôi nhờ vả hết lời rằng chị phải bán cho cậu ta một căn nhà thì tôi không thèm để ý đến loại đó đâu. Vậy lần này ông chủ Lý đến là muốn mua mấy căn vậy ạ?"
Ông chủ Lý làm trong ngành sửa chữa trang trí nhà ở, thường đến mua phòng ở thô chưa trang trí lắp đặt, sửa loại nhà cho gia đình ba phòng ngủ hai phòng khách thành loại sáu phòng riêng, sau đó mới cho thuê lại.
Chính là cây hái ra tiền trong mắt mấy người nhân viên môi giới nhà.
"Trước mua một căn, nhanh chóng làm thủ tục cho tôi đi!"
Ông chủ Lý cười, vươn tay ôm lấy bà vợ mình, hai người cùng vứt cho Trần Khiêm một ánh mắt khinh bỉ.
Có người chính là như vậy đấy, bản thân có địa vị, được người khác tôn trọng, thế nên nhìn người khác không bằng mình liền sinh ra cảm giác tài giỏi hơn người, không coi ai ra gì.
Khu vực khách quý ở góc khác.
Lý Minh Tuyết còn có Trần Lâm và Lý Thi Hàm mấy người đều nhìn thấy hết đầu đuôi sự việc vừa Xảy ra.
Vừa rồi Trần Lâm còn định qua đó chào hỏi một tiếng, thế nhưng lại thấy Trần Khiêm cãi vả với nhân viên môi giới.
Cho nên cô ta không đi đến đó nữa.
Hiện tại lại càng không muốn qua, Trần Khiêm trước mặt bao người lại bị lạnh nhạt như vậy hiện tại qua chào hỏi chẳng phải khiến cậu ta càng thêm ngượng hay sao?
Cho nên mới đứng bên khu khách quý nhìn sang đó.
Lúc này.
Lý Nguyệt giúp ông chủ Lý cầm hợp đồng tới nhưng trên mặt vẫn không vơi đi sự tức tối từ nãy.
Đồng thời còn cầm thêm một tập tài liệu.
Đi theo sau cô ta là một cô gái nhút nhát rụt rè.
"Hừ, Trương Manh, về sau người khách hàng này giao cho cô đấy, để tôi sửa lại thông tin trong hợp đồng, đổi sang tên của cô! Còn hai nghìn tệ tôi sẽ chuyển qua wechat cho cô, sau này cô phụ trách tiếp đãi người này, haizzz, thật là mệt quá àI"
Lý Nguyệt nhìn Trương Manh cẩn thận sửa lại thông tin trong hợp đồng, sau khi liếc xéo Trần Khiêm một cái liền quay qua giới thiệu căn hộ cho ông chủ Lý.
"Cậu Trần, từ nay về sau tôi sẽ là người môi giới nhà đất của cậu, có bất cứ vấn đề gì... cậu... cậu đều có thể đến tìm tôi!"
Cô gái tên Trương Manh này, nhìn thì còn rất trẻ tuổi, chắc chỉ trên dưới hai mươi tuổi, hẳn là mới tới đây làm việc, tác phong còn rất non nớt.
Vừa mới nói một câu với Trần Khiêm, trên mặt cô ấy không giấu nổi sự căng thẳng.
Trần Khiêm lạnh lùng liếc nhìn Lý Nguyệt một cái.
Sau mới quay qua cười nhẹ với Trương Manh: "Được, cô giới thiệu cho tôi thông tin hai của hai tòa nhà khu B1 và B2 nhé, tôi muốn xem thử!"
"Vâng, để tôi giới thiệu sơ qua cho anh!" Trương Manh cẩn thận gật đầu.
"Hừ, Trương Manh, cậu ta đã làm xong hết thủ tục mua phòng rồi, làm vậy là muốn trêu cô thôi, cô để ý cậu ta làm gì. Giờ cô hỏi thẳng cậu ta đến đây có chuyện gì thì nói luôn đi, không có chuyện gì thì nhanh biến đi, đừng lãng phí thời gian với cậu ta nữa!"
Lý Nguyệt đứng bên cạnh nghe hai người nói chuyện liền bật cười, cô ta khinh bỉ nói rằng.
"Thôi nào Lý Nguyệt, nói chuyện với hạng người đó làm cái gì, ha ha, không chừng là chưa mua được mấy căn nhà, cái gì cũng muốn nghe muốn thử, cái ngữ này tôi gặp nhiều rồi!"
Ông chủ Lý nói.
"Haizz, nhưng mà tôi cũng phải nói thật, giá nhà hiện giờ của huyện Bình An tăng lên nhiều như vậy, loại người quê mùa như bọn họ mua được một căn cũng rất mừng rồi!"
Bà Lý đầy mặt khinh thường tiếp lời. Trương Manh bỏ ngoài tai mấy lời đó tiếp tục tìm thông tin về hai tòa B1, B2, cô đưa cho Trần Khiêm xem qua. Bởi hai tòa nhà này vừa mới xây xong nên vẫn chưa tiến hành mở bán. Cô ấy còn nhãn nại giải thích hết một lượt. Trần Khiêm sau khi nghe xong liền gấp catalog lại, nói: "Vậy được, tôi mua hết cả hai! Ký hợp đồng đi"