Trần Khiêm cũng lo lắng lắm, chuyện này hẳn là đã được xử lí từ hai ngày trước, thế nhưng sau lại bị chuyện của Lý Tiếu làm trễ nãi một chút thời gian cho nên lòng vòng mãi đến bây giờ mới đi làm được.
Bởi vì tự tay Trần Khiêm chọn địa điểm, nên anh cũng tự mình đến làm nốt thủ tục.
Trần Khiêm vừa bước vào văn phòng giao dịch nhà đất liền đi thẳng đến quầy tiếp khách của văn phòng.
Mà người nhân viên trước đây tiếp anh thì vừa nhìn thấy Trần Khiêm, trên mặt đã thể hiện thái độ vừa xấu hổ vừa khinh bỉ.
Xấu hổ là bởi vì vốn cho rằng Trần Khiêm là một tên ngu ngốc không có tiền rất dễ lừa, cho nên ngày mà Khương Nhiên Nhiên và Trần Khiêm đến mua nhà mới đề xuất Trần Khiêm vay tiền ngân hàng để trả nợ nhà.
Thái độ của cô ta đối với Trần Khiêm cũng rất lãnh đạm.
Dù sao cũng chỉ là một vị khách không có tiềm năng thôi.
Chỉ là không ngờ mới qua một ngày cô ta đã phải hối hận rồi, người ta không thèm đi vay tiền
ngân hàng mà bỏ tiền túi ra mua hết toàn bộ căn nhà.
Nếu bán một căn nhà không có thủ tục vay vốn, tiền hoa hồng của nhân viên tiếp thị sẽ bị giảm xuống.
Cho nên ngày đó thái độ của cô ta rất gay gắt, còn chỉ thẳng mặt Trần Khiêm mà mắng.
"Cậu bị ngu à, bày đặt không thèm đi vay tiền, cậu đần à? Gó tí tiền đi làm cái khác không tốt hơn à”
Mắng chói tai vô cùng. Kết quả, người ta trực tiếp ném một đống tiền xuống đất, chỉ trả lời một câu: "Tay chân nhanh
nhẹn lên, đừng có mà lãng phí thời gian của tôi!"
Tất cả mọi người đứng ở sảnh của văn phòng đó đều choáng váng.
Ánh mắt nhìn về phía nhân viên bán nhà cũng mang theo ý trào phúng chê cười.
Khiến cho cô ta không còn một tí thể diện nào cả.
Mà hôm nay Trần Khiêm lại tới đây nữa, cô ta tất nhiên là buồn vui lẫn lộn.
"Tôi có chút chuyện muốn hỏi cô! Ngoài ra tôi cũng cần một lời giải thích rõ ràng, tôi gửi tin nhắn wechat cô không trả lời, gọi điện thoại thì không nhận, sao nào, mua nhà xong thì không còn là khách hàng của cô nữa à?"
Lần này Trần Khiêm trực tiếp đến tìm người nhân viên tiếp thị nhà đất lần trước đã tiếp mình, anh muốn hỏi kĩ xem nếu mua cả một tòa nhà thì khoản chỉ tiêu vào khoảng bao nhiêu tiền.
Thế nhưng nghĩ đến hai ngày gần đây Trần Khiêm mất công liên lạc nhưng đều không nhận được phản hồi gì từ cô ta, đều này khiến Trần Khiêm có chút bực bội.
"Ha ha, hỏi gì nào cậu em? Sao, muốn chuyển sang hình thức vay nợ à? Xin lỗi nha, xe đi rồi không quay đầu về được đâu. Còn nữa, muốn lắp đặt các thiết bị trong nhà cũng phải đợi làm xong chứng nhận bất động sản. Được rồi, chuyện cậu muốn hỏi tôi đều trả lời xong hết rồi, còn có việc gì không? Không có việc còn để tôi đi tiếp khách hàng khác đây! Không có thời gian rảnh ở đây chơi với cậu đâu"
Người nhân viên tiếp thị đó lườm Trần Khiêm một cái, nói.
Khiến những nhân viên khác xung quanh che miệng không ngừng cười trộm.
Đều đứng một góc nhìn chuyện mất mặt xấu hổ của anh.
Ai mà không biết trong số các nhân viên tiếp thị nhà đất, Lý Nguyệt là người thích khẩu nghiệp nhất chứ.
Lần trước bị kẻ này làm mất hết mặt mũi, lần này hãy xem xem cô ta phản kích thế nào?
Lý Nguyệt nói xong, quay mông chỉnh lại đống tài liệu của bản thân, sau đó đứng sang một bên ghi ghi chép chép, tuyệt không nhìn Trần Khiêm một cái.
"Cô có thái độ gì đây? Tôi là khách hàng của cô đấy!"
Trần Khiêm bị cô ta cho tức điên, lập tức quát lên.
"Ha ha, thái độ của tôi làm sao? Cậu muốn tôi phải có thái độ kiểu gì? Không phải là mua một căn nhà mà không cần trả góp thôi à, còn bày giá lên mặt cái gì, tôi cũng đâu có từ trên người cậu ăn được bao nhiêu tiền phần trăm đâu, tổng cộng mới có hơn hai nghìn tệ bèo, nếu cậu muốn thì để tôi tự tay tiễn bước cậu được không, đừng làm khách hàng của tôi nữa, hừ!"
Nếu cậu ta chịu vay ngân hàng mua nhà trả góp, vậy thì tiền phần trăm của mình có phải nhiều rồi không!
'Thế nhưng cậu ta lại không làm thủ tục vay tiền, phần trăm hoa hồng vào tay cô ta cũng chỉ được chút chút đó, hơn nữa chỗ Lý Nguyệt làm nếu mời được khách hàng vay tiền mua nhà trả góp thì còn có thêm thưởng, nếu không cô ta còn bị trừ tiền thưởng đi đấy.
"Quản lí chỗ mấy người đâu? Không ai thèm đứng ra giải quyết phải không?" Trần Khiêm không ngờ Lý Nguyệt còn dám tỏ thái độ với khách hàng ra mặt như vậy.
Giận mà không có chỗ trút.
Nhân viên khu giao dịch lại chỉ cúi đầu cười thầm, không một ai trả lời câu hỏi của Trần Khiêm.
Hiển nhiên là không mấy kẻ coi trọng người tên Trần Khiêm này.