Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 646: Tóm lại là rất khó




Nhưng Khương Vệ Đông cũng không chống lại được lời khuyên của mọi người, hết cách rồi, việc này không tìm Trần Khiêm thì còn có thể tìm ai nữa chứ!
Cho nên cuối cùng, da đầu có cứng cỡ nào. cũng phải đến khách sạn tìm Trần Khiêm.
Kết quả đi cả buổi cũng chẳng tìm thấy người đầu.
Gọi điện thoại cho Trần Khiêm thì lần này máy bận.
Quả thực hiện tại Trần Khiêm đang gọi điện thoại.
“Ba, có tin tức về chuyện ngọc bích rồi, cơ sở sản xuất là ở Tây Nam, có một đoạn lịch sử. Hơn nữa loại ngọc này vô cùng quý giá, xem ra Mộng Hân mà ba bảo con tìm chắc là con nhà quyền quý. nhỉ?”
Trần Khiêm vừa uống cà phê, vừa gọi điện thoại trong một quán cà phê yên tĩnh.
Là ba vừa mới gọi tới, hỏi Trần Khiêm chuyện ngọc bích thế nào rồi.
“Đúng vậy, đương nhiên là con nhà quyền quý rồi. Ba cười
“Vậy ba này, lễ nào gia tộc nhà Mộng Hân không phải ở Đông Nam mà là ở Tây Nam sao? Chẳng phải ba nói lúc ba đi lính ở Đông Nam thì gặp được bà ấy sao?”
Trần Khiêm ngờ vực hỏi.
“Gia tộc nhà Mộng Hân ở đâu thì ba cũng không rõ, thậm chí họ của bà ấy là gì ba cũng không biết, cho nên con phải điều tra cụ thể càng sớm càng tốt, đợi có kết quả rồi thì nói với ba đầu tiên!”
Ba Trần Khiêm cười.
Trần Khiêm đang nghĩ, liệu mình có nên nói với ba về chuyện của Tử Nguyệt hay không, bởi vì rất có khả năng Tử Nguyệt chính là con gái của Mộng Hân.
Nhưng nghĩ lại thì cho dù có nói cũng không giúp được gì nhiều.
Vẫn nên đợi có thêm manh mối rồi nói sau. Trong lúc đang băn khoăn.
Ba Trần Khiêm lại nói: “Đúng rồi Trần Khiêm, cũng sắp đến sinh nhật con rồi đúng không? Ôi, từ lúc con học cấp ba thì ba mẹ với chị con đã không đón sinh nhật cùng con rồi, vốn là năm nay sau khi nuôi dạy con trong cuộc sống nghèo nàn kết thúc thì cả nhà chúng ta có thể đoàn tụ rồi, cho con một sinh nhật thật vui vẻ!”
“Nhưng mà chị con lại đi Bắc Phi rồi, mấy ngày nữa ba cũng phải đi, khó tránh khỏi việc không thể cùng con đón sinh nhật được!”
Ba Trần Khiêm nói với ý xin lỗi.
Trần Khiêm cười: “Không sao đâu ba, giờ con đang ở huyện Bình An, đợi xử lý xong những chuyện này thì con về nhà cũ vài ngày, ở đó có ông cụ Ngô với bà cụ Ngô mà, cho nên ba yên tâm đi, sinh nhật con năm nào cũng không cô đơn đâu!”
“Vậy thì tốt, sinh nhật lần này là sinh nhật đầu tiên sau khi cuộc sống nuôi dưỡng trong nghèo khó của con kết thúc, cố gắng làm cho náo nhiệt một chút, nhưng mà cũng đừng có làm giống như chị con. Sinh nhật năm đó, chị con mua một hòn đảo ở Thái Bình Dương, mời những người nổi tiếng trên thế giới đến, như vậy quá kiêu ngạo rồi! Con có chừng có mực, chỉ cần không đơn giản quá là được rồi!"
Ba Trần Khiêm dặn dò.
“Con biết rồi mà, mấy việc này ba không cần lo đâu
Lại trò chuyện với ba thêm một số chuyện kinh doanh gần đây, sau đó Trần Khiêm mới cúp máy.
Đọc tin nhắn thì nhắc nhở có vài cuộc gọi nhỡ của Khương Nhiên Nhiên.
Trần Khiêm cũng không định gọi lại. Chuyện của Khương Vệ Đông cứ như vậy đi, Trần Khiêm sẽ không can thiệp vào nữa, dừng lại ở
đây được rồi!
Nếu không thì thế nào mình cũng phải mời nhà bọn họ đến tiệc sinh nhật của mình.
Lúc này, có một người vào quán cà phê. Là một người đàn ông trung niên mặc vest.
Cầm theo một cái phong bì, cung kính đến trước mặt Trần Khiêm.
“Cậu Trần, đây là thư giới thiệu nhận chức mà cậu muốn, tôi đã viết xong cho cậu rồi, đến lúc đó có thể trực tiếp tham gia vào công ty quản lý đầu tư Mộng Tưởng Gial”
Người đàn ông trung niên không dám ngồi xuống mà đứng ở bên cạnh.
“Được, đã phiền ông rồi. Đúng rồi, việc này ngoài ông ra thì đừng nói với bất kì ai khác!”
Trần Khiêm bưng ly cà phê uống một ngụm rồi nói.
“Tôi hiểu, tôi hiểu!”
Lá thư nhận chức này là Trần Khiêm nhờ một giám đốc điều hành giải quyết giúp.
Lần trước nói chuyện với Lý Tiếu, Trần Khiêm biết được nội bộ của công ty quản lý đầu tư có thể rất hỗn loạn.
Cho nên Trần Khiêm định mấy ngày tới sẽ trà trộn vào công ty để xem tình hình bên trong thế nào.
Dù sao thì Trần Khiêm cũng hiểu, nếu như dùng thân phận cậu Trần để vào đó điều tra thì có thể nói là chẳng điều tra ra được cái khỉ khô gì cả.
Tóm lại là rất khó.