Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 613: "Vậy cháu đã tìm việc chưa?”




Con gái bị làm sao mà hình như từ lúc Trần Khiêm vào nhà đến giờ, giọng điệu nói chuyện với Trần Khiêm có vẻ khác xưa?
Người nhà họ Trần chẳng ai tốt đẹp cả!
Đường Lan véo Khương Nhiên Nhiên, bảo cô ta tiếp chuyện Lâm Đông.
Sau khi xuống lầu, Trần Khiêm lập tức gọi điện cho Lý Chấn Quốc.
Nói sơ qua về chuyện này.
Đương nhiên Lý Chấn Quốc không có ý kiến, lập tức sắp xếp.
Sau đó Trần Khiêm mới bất đắc dĩ đi siêu thị mua đồ ăn. Khi anh trở lại.
Phát hiện nhà họ Khương đã thay đổi nghiêng trời lệch đất.
"Chúc mừng chú Khương!" "Phải đó, không ngờ tập đoàn Mộng Tưởng lại đồng ý tiếp nhận tòa nhà, lại còn đầu tư toàn bộ. Chú cũng không ngờ!"
Khương Vệ Đông không truyền nước biển nữa, sắc mặt đã khôi phục như thường.
Ông ta cầm chiếc điện thoại trong tay như nâng niu báu vật.
"Nào nào, hôm nay mọi người nhất phải uống với chú một ly! Đặc biệt là Tiểu Đông!"
Khương Vệ Đông nói.
Ông ta cảm thấy trong chuyện này không thể thiếu sự giúp đỡ của ba Lâm Đông.
Có lẽ cũng nhờ người quen của mình giúp đỡ.
Nói chung là vừa rồi cấp trên gọi điện tới, bảo răng sẽ phục chức cho mình và giải quyết chuyện này.
Sau đó gom đủ tiền là có thể dẹp yên mọi chuyện. Làm sao ông ta có thể không vui cho được.
Thậm chí nhìn Lâm Đông và Khương Nhiên Nhiên. Khương Vệ Đông bỗng nảy sinh ý nghĩ khác thường. “Nhiên Nhiên, ba nói với con..."
“Trần Khiêm, cậu ăn đi!"
Ông ta đang định nói thì lại trông thấy con gái gắp thức ăn cho Trần Khiêm.
Tròng mắt Khương Vệ Đông như sắp rớt ra ngoài: "Nhiên Nhiên, con làm gì thế? Trần Khiêm có tay, cậu ta không biết tự gắp đồ ăn chắc?"
Khương Nhiên Nhiên đáp: "Ba, ba không biết đâu, Trần Khiêm...
Lâm Đông dữ dẫn trừng Trần Khiêm, sau đó bỗng thốt lên: "Haiz, chú Khương, có lẽ chú không biết Trần Khiêm nay đã khác xưa."
Cùng là nói ra, nhưng đương nhiên anh ta phải tự nói ra.
"Gì mà nay đã khác xưa?" Dì đường lại bưng một đĩa thức ăn lên.
"Ha ha, Trần Khiêm trúng xổ số, còn mua cho mình một chiếc xe Benz G500 rất ngầu! Đương nhiên Nhiên Nhiên sẽ đối tốt với cậu ra!"
Giọng nói chua lòm.
"Mẹ ơi..."
Nghe vậy, cả nam lẫn nữ trên bàn cơm ai nấy đều ngạc nhiên.
"Cậu trúng bao nhiêu?” Dì Đường hỏi. Trần Khiêm không biết phải trả lời thế nào.
Lúc ấy anh lừa Khương Nhiên Nhiên là trúng xổ số để che giấu thân phận, bây giờ đành phải lấp liếm.
"Cháu mua Benz G rồi!" Trần Khiêm trả lời.
"Gì cơ? Trúng xổ số mua Ben G, ôi mẹ ơi cậu trúng hai triệu?"
Mọi người đều kinh ngạc.
Trần Khiêm chỉ im lặng không lên tiếng.
Kengl!
Đột nhiên Khương Vệ Đông đanh mặt quăng đũa.
“Càn rỡ! Đúng là đồ ngu!"
Khương Vệ Đông răn dạy: "Trần Khiêm, người khác có thể khoe khoang nhưng cháu không tự biết hoàn cảnh của mình sao, cháu khoe khoang cái gì? Còn mua xe Benz, có hai triệu này cháu làm gì chả được!"
Khương Vệ Đông lắc đầu.
Lâm Đông vui sướng vì trả đũa thành công. Anh ta mỉm cười: "Đúng vậy, chú Khương, chú nghĩ mà xem, một chiếc. xe hai triệu, nếu bỏ ra một triệu lo lót thì chú Khương có thể sắp xếp cho Trần Khiêm một công việc văn phòng. Nhưng bây giờ thì, ha ha, Trần Khiêm biết ăn chơi trác táng, ganh đua với con nhà giàu rồi!"
"Đúng vậy, vẫn là Tiểu Đông hiểu chuyện. Trần Khiêm, chú hỏi cháu, cháu đã mua nhà ở huyện Bình An hay chưa?”
Trần Khiêm lắc đầu.
"Vậy cháu đã tìm việc chưa?”
Trần Khiêm vẫn lắc đầu.
"Haiz, chưa từng thấy ai thiếu đầu óc như cháu. Thế này nhé, nhân lúc xe mới mua không lâu, cháu mau bán đi, sau đó tích góp lấy một triệu tám, số tiền còn lại thì mua một căn nhà, chú còn có thể sắp xếp cho cháu một công việc có đủ năm loại bảo hiểm. Đốt tiền gì chứ, ngoan ngoãn tìm một nơi làm việc đi thôi!"
"Đúng rồi, còn có một việc nữa..."
Khương Vệ Đông uống rượu, sau đó nhìn Trần Khiêm.