“Tuyết Tinh, cậu cũng đến rồi à
Nhóm Vương Nhụy cũng cười sau đó chào. Giang Tuyết Tinh.
“Trần Khiêm, cậu đợi lâu chưa?”
Lúc này, Giang Tuyết Tinh nhìn Trần Khiêm sau đó nở nụ cười.
“Không lâu lắm!” Trần Khiêm nói.
Hôm nay Giang Tuyết Tỉnh ăn mặc rất xinh đẹp,
quả thực là kiểu con gái khiến người ta nhìn một cái đã rung động.
Nhưng Trần Khiêm cũng chỉ nhìn mà thôi, trong lòng không có bất cứ suy nghĩ thừa thãi nào.
“Đúng rồi Tuyết Tinh, hôm qua tụ tập nghe bọn họ nói cậu tìm được một công việc rất tốt, sao cậu vào được tập đoàn đầu tư Mộng Tưởng vậy? Nghe nói chỉ riêng vốn đăng kí thôi đã là mười tỷ rồi!”
Lúc này Vương Nhụy hâm mộ nói. Ban đầu cô ta qua lại với Ông Trùm, nhà có cửa
hàng, cũng được xem như là bước chân vào cuộc sống khá giả tiêu chuẩn.
Cuộc sống thoải mái không còn xa xôi nữa.
Cho nên Vương Nhụy vẫn ưu tú hơn một chút so với nhóm bạn học trước mặt này.
Nhưng so với Giang Tuyết Tinh thì vẫn hơi kém hơn.
Ai mà không biết chính cậu Trần của Kim Lăng đã đầu tư để xây dựng nên tập đoàn đầu tư Mộng Tưởng, là một mũi nhọn khổng lồ để phát triển huyện Bình An trong tương lai. Nếu ai vào được tập đoàn này thì một năm có cho một hai triệu tệ cũng sẽ không đổi chỗ làm đâu.
Cho nên sau khi tin này xuất hiện, trong nhóm giống như bùng cháy vậy.
Mọi người đều biết rằng, chẳng bao lâu nữa huyện Bình An sẽ hoàn toàn thay da đổi thịt.
“Bây giờ tôi cũng mới vào công ty chưa được bao lâu, tương lai ở công ty phát triển thế nào vẫn còn chưa biết, nói thật là tôi cũng không tự tin lắm! Hơn nữa chỗ tôi làm cũng không phải là trụ sở chính của tập đoàn mà chỉ là một công ty cổ phần nhỏ dưới trướng của tập đoàn đầu tư Mộng Tưởng mà thôi, không quá lên như bọn họ nói đâu!”
Giang Tuyết Tinh cười khổ.
“Vậy cũng giỏi rồi, cậu đừng có khiêm tốn nữa Tuyết Tinh à!”
Vương Nhụy hơi ghen tị nói. Trần Khiêm ở một bên có hơi ngạc nhiên.
Hóa ra Giang Tuyết Tinh đã gia nhập vào một công ty con của tập đoàn đầu tư Mộng Tưởng.
Mà tập đoàn Mộng Tưởng này là của ai?
Chắc chăn là của Trần Khiêm rồi!
Chẳng trách hôm qua lúc mình cắt xong băng khánh thành, chuẩn bị đạp xe đạp rời đi, vừa ra khỏi hội trường thì gặp nhóm Giang Tuyết Tinh ở quảng
trường lớn bên ngoài.
Buổi lễ mừng hôm qua có rất nhiều ngôi sao nổi tiếng, đương nhiên sẽ có nhiều người đến xem.
Giang Tuyết Tinh là nhân viên công ty con của tập đoàn Mộng Tưởng, dẫn theo vài người đến chơi đương nhiên cũng chẳng có vấn đề gì.
Trần Khiêm thầm nghĩ, trùng hợp thật đấy!
“Vừa đúng lúc, lát nữa mọi người cùng đi đi!”
“Vừa đúng lúc, lát nữa mọi người cùng đi đi!”
Ý của Giang Tuyết Tinh là chuyện cùng tụ tập.
Vương Nhụy nói: “Không cần đâu, Tuyết Tinh, lát nữa cậu ngồi xe của bọn tôi luôn nhé? Có người đến đón chúng tai”
Giang Tuyết Tinh đang muốn nói gì đó.
Thì điện thoại cô ta bỗng nhiên vang lên.
Sau khi nối này, vẻ mặt cô ta có hơi xấu hổ đi sang bên cạnh, ừ ừ hai tiếng rồi cúp máy.
“Bạn trai cậu à?”
Trần Khiêm thấy Giang Tuyết Tinh xấu hổ đỏ mặt, cười hỏi.
“Nói gì đấy, tôi vẫn chưa có bạn trai đâu, là một người bạn thôi!”
Giang Tuyết Tinh hơi ngượng ngùng cười.
Trần Khiêm cũng móc chìa khóa xe ra, chuẩn bị đi lấy xe đón Giang Tuyết Tinh đi cùng.
Lúc này.
Một chiếc Audi A4L màu trắng mới tinh bỗng
nhiên lao tới như một con hổ đang lao xuống núi. Phanh gấp rồi dừng ở trước cổng trạm xe.
Cửa sổ xe hạ xuống, bên trong là một chàng trai đeo kính râm.
“Đi thôi Tuyết Tinh, lát nữa các bạn học cũng sẽ đến, hai chúng ta qua đó trước!”