Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 489: Mà mọi người thì kinh ngạc!




Ánh mắt sùng bái của mọi người làm Lý Việt cảm thấy rất sảng khoái.
'Thầm nghĩ dù lòng Tân Nhã có sắt như đá thì cũng sẽ cảm động đúng không?
Mà Tần Nhã thì không hề trả lời Lý Việt, cậu bạn này, làm cô ta phiền muốn chết.
Lý Việt bị lạnh nhạt mãi, cũng thấy khó chịu.
Lập tức nhìn về phía Trân Khiêm, cậu ấy cũng mua vòng ngọc.
“Ha ha, cậu tên Trần Khiêm đúng không, cậu cũng lấy chiếc vòng cậu mua cho Tần Nhã ra để mọi người được mở mang tầm mắt đi!”
Lý Việt thâm nghĩ, có thể bởi vì Trần Khiêm này nên Tân Nhã mới hờ hững với mình.
Lập tức nhằm về phía anh.
“Tôi thì thôi bỏ đi, cái của tôi không tốt như của anh, chỉ bằng đừng xem!”
Trần Khiêm nói đúng sự thật.
Mình mua chiếc năm mươi nghìn, vốn dĩ để đền cho Tân Nhã.
Hơn nữa, nếu muốn so với Lý Việt thích chễ giễu người khác này thì dễ lắm, muốn làm cậu ta mất mặt thì cứ tiện tay là được.
Nhưng anh và Tân Nhã, cũng đâu được xem như bạn bè, sau này Trần Khiêm cũng không có ý định qua lại nhiều.
Dù sao Tô Mộc Vũ thật lòng với mình mà mình cũng thật lòng với cô ấy.
Không cần phải ganh đua với những người theo đuổi cô ta, thế thì được gì!
“Đúng đó Trần Khiêm, cậu đừng ngại mà, chúng tôi sẽ không cười cậu đâu, nhanh lên, lấy ra cho chúng tôi xem đi!”
Triệu Đồng Đồng nói một câu, không đợi Trần Khiêm trả lời đã giành lấy, sau đó đặt lên bàn.
Vài cô gái đều rất mong chờ.
Ha ha, bạn nghĩ mà xem, chiếc vòng một trăm hai mươi nghìn, mang đi so sánh với chiếc vòng vài chục đồng, sẽ sốc. đến mức nào.
Giống như giá trị của hai con người vậy.
Lập tức, Triệu Đồng Đồng mở ra.
Mà Trần Khiêm thì cúi đầu xuống ngay, chuẩn bị nghe những lời mỉa mai chế giễu của họ, sau đó anh sẽ tìm cớ rời khỏi đây.
Vậy thì chuyện này cũng sẽ chấm dứt.
Sau đó chờ tới chờ lui.
Lại vẫn chưa thấy Triệu Đồng Đồng mỉa mai mình.
Ngẩng đầu lên xem thì thấy Triệu Đồng Đồng đang ngây người nhìn chiếc vòng của mình.
“Trần Khiêm... Đây là... Đây là vòng ngọc cậu mua?” Nhóm Triệu Đồng Đồng há miệng.
“Mẹ nó, hình như đây là vòng ngọc Long Vân đấy, tớ đã từng thấy trên mạng, hơn hai trăm nghìn!”
“Đúng đó, có phải là super fake không? Nhưng mà nhìn màu sắc của ngọc, cho dù là super fake thì cũng không mô
phỏng được đâu nhỉ?”
“Super fake gì chứ, vòng ngọc Long Vân thật giả dễ phân biệt lắm, super fake cũng không làm được đâu!”
“Nếu thế thì đây là thật, vòng ngọc của Trần Khiêm, hai trăm nghìn!”
Vài cô gái chưa bao giờ được chứng kiến, có đánh chết cũng không dám tin đây là sự thật.
Mà Trần Khiêm thì ngơ ngác. Mẹ nó, mình lấy chiếc hộp năm mươi nghìn mà, bởi vì hai chiếc hộp được gói rất giống nhau nên Trần Khiêm đã đánh số năm mươi và số hai trăm lên hộp để dễ phân biệt.
Nhưng rõ ràng đây là chiếc hộp năm mươi nghìn mà, sao bên trong lại là vòng ngọc hai trắm nghìn?
Mẹ kiếp!
Lòng Trần Khiêm như đang có hàng nghìn con ngựa lao đến.
Mà mọi người thì kinh ngạc!
Ngay cả những cô gái đang dùng bữa sáng cũng tụ sang đây.
“Để tớ xem thử!” Tân Nhã lắp bắp kinh hãi nhận chiếc. vòng từ tay Triệu Đồng Đồng.
Sau khi đánh giá một cách cẩn thận, Tân Nhã khiếp sợ nhìn Trần Khiêm: “Là thật, hơn nữa thật đến mức không thể thật hơn, Trần Khiêm, đây là chiếc vòng cậu mua hả?”
Trần Khiêm cũng không biết nên trả lời thế nào.
Đặc biệt là Lý Việt ở bên cạnh, mặt đỏ hết lên, bởi vì cú mất mặt này ập đến quá bất ngờ làm cậu ta không kịp đề phòng!
“Mẹ nó, tôi còn tưởng cậu rất thật thà, không ngờ cậu cố tình ra oai. Tôi hỏi cậu, cậu nói của cậu không đắt như của tôi, cậu cố tình làm tôi mất mặt đúng không?”
Mặt mũi của Lý Việt đã mất sạch nên nóng nảy.
“Tôi... Tôi cũng đâu cố ý, vốn dĩ cái của tôi rẻ hơn nhưng ai ngờ lại đắt hơn của anhl”
Trần Khiêm thật sự không muốn đua đòi, anh đang nói thật mà.
Bây giờ anh mới nhớ ra, sau khi anh cầm hai chiếc vòng này về thì không quan tâm đến nó nữa, chắc chản là bị ai chạm vào rồi, chỉ có thể quay về hỏi nhóm Dương Huy thôi.
Nhưng câu nói này lại chẳng khác gì đang gián tiếp ra oai làm Lý Việt càng xấu hổ và giận dữ hơn.
“Trần Khiêm, trả lời chúng tôi đi, đây là chiếc vòng cậu mua hả?”
Tất cả các cô gái đều nhìn với cặp mắt khác xưa, phấn khích hỏi.