Lý Thi Hàm bụm mặt khóc, không nói gì. Dù sao người ta cũng là ông chủ lớn. “Thi Hàm, cậu có sao không?”
Trần Khiêm cũng không biết nên khuyên thế nào nên sang đây nói một câu.
Lý Thi Hàm ngạc nhiên nhìn Trần Khiêm, cô ta không ngờ Trần Khiêm cũng ở đây.
“Ông anh này nói đúng đó, có gì thì hai người bình tĩnh ngồi xuống nói chuyện. Dù sao lúc trước đã từng yêu nhau thế mà, duyên phận cả thôi, không cần phải làm như kẻ thù...”. Truyện Đông Phương
“Mẹ nó! Tôi thế nào thì liên quan gì đến cậu, tôi không cần thằng nghèo như cậu dạy tôi! Chẳng phải cậu cũng bị người ta chà đạp à, nghèo hèn như Mã Phi này thôi, vậy mà cũng dám nói với tôi!”
Vốn dĩ Trần Khiêm có lòng tốt nhưng khi anh nói điều tương tự như người đàn ông trung niên, lời nói giống nhau, phát ra từ hai người khác nhau kia thì hiệu quả lại khác.
Giống như một thùng thuốc súng làm Lý Thi Hàm bùng nổ.
Đúng vậy, Lý Thi Hàm nghĩ, cho dù người trên toàn thế giới này dạy dỗ mình, thì thăng nghèo như Trần Khiêm này cũng xứng à?
Hơn nữa, chẳng phải mua hai chiếc điện thoại thôi sao, có gì hay hol
Hơn nữa, lần này chẳng những Lý Thi Hàm mất mặt trước đám đông, mà còn bị Trần Khiêm chứng kiến cảnh tượng mình bị đánh.
Còn sang đây chỉ này chỉ nọ với mình.
Lý Thi Hàm chột dạ, không dám chọc tên điên Mã Phi này nữa, càng không dám tức giận với ông chủ dạy dỗ mình với Trần Khiêm.
Xô xô đẩy đẩy Trần Khiêm.
Măng những câu rất khó nghe.
Giống như muốn giành lại thể diện đã bị mất.
“Loại người như cậu, cút đi đâu được thì cút đi, mẹ nó năm cấp ba tôi mù rồi mới suýt chút thích thăng nghèo như: cậu!"
Trần Khiêm lùi về sau, không nói câu nào.
Đúng lúc này, nhân viên lễ tân gói trang sức cho Trần Khiêm cầm vòng ngọc, bước đi một cách cẩn thận.
“Dừng tay!”
Nhìn thấy vị khách vip nhất của mình lại bị một con nhóc đối xử như vậy.
Cô nhân viên phẫn nộ như thể mình bị người ta giựt chồng, trực tiếp chạy đến can ngăn.
“Cô cút đi cho tôi!”
Lý Thi Hàm mảng một câu, hất tay.
Nghe một tiếng vỡ giòn tan.
Hai chiếc hộp tinh xảo xinh đẹp trong tay rơi thẳng xuống đất.
Hơn nữa có vẻ như món đồ bên trong đã bị vỡ.
Âm thanh rất trong trẻo, làm toàn bộ hiện trường đều trở nên yên lặng.
Phải biết rằng, trang sức của tiệm vàng Thái Hòa cực kỳ đắt đỏ, hơn nữa nhìn bao bì của hai chiếc hộp, chắc chắn món đồ bên trong không phải là món đồ tầm thường.
Tất nhiên Lý Thi Hàm cũng bình tĩnh trở lại, bởi vì cô ta cũng nghe thấy, có vẻ như có thứ gì đó bị vỡ.
“AI Vòng ngọc!”
Cô nhân viên lễ tân cũng không ngờ cô ta lại bạo lực như: vậy, lập tức đổ mồi hôi lạnh.
Vội vã ngồi xổm xuống, mở chiếc hộp đã được đóng gói ra.
Nhìn thấy một chiếc vòng ngọc đã bị vỡ thành ba mảnh...