Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 453: Thật không chị?




Cứ cảm thấy rằng trong toàn bộ quá trình này, Mạnh Bân chưa hề xuất hiện, hơn nữa tối qua, cho dù là khí thế hay thực lực thì Bạch Lang đều mạnh hơn người tên Mạnh
Bân này nhiều.
Cho nên Mã Hân Nhiên cảm thấy không đúng lắm.
Hơn nữa, sự mỉa mai của mọi người với Trần Khiêm làm bản thân Mã Hân Nhiên không thể chấp nhận được.
“Hân Nhiên, chị biết em và Trần Khiêm thân nhau, thế này đi, chốc nữa chị sẽ thử tìm người sắp xếp cho Trần
Khiêm một công việc có bảo hiểm xã hội là được!".
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Ngài Ảnh Đế Đang Hot Và Cậu Nghệ Sĩ Hết Thời
2. Kẹo Sữa Bò
3. Đối Tượng Kết Hôn Của Tôi Lắm Mưu Nhiều Kế
4. Xuyên Thành Bạn Đời Của Nhân Vật Phản Diện Tàn Tật Độc Ác
=====================================
Mã Hiểu Vân không muốn làm em mình quá mất mặt nên nói ngay.
“Thật không chị? Chị sẽ tìm một công việc có năm loại bảo hiểm xã hội cho Trần Khiêm hả?”
Mã Hân Nhiên nói.
“Chuyện này hơi khó, thị trường bây giờ, ngoại trừ một vài công ty lớn mới có loại bảo hiểm kia nhưng Trần Khiêm. thì, khụ khụ, khó säp xếp được, nhưng mà chị sẽ cố gắng hết sức!"
Hàm ý rất rõ ràng, năng lực Trần Khiêm không đủ.
“Đúng đó, nếu chị Vân phải sắp xếp cho người kém cỏi như Trần Khiêm, chắc chắn sức cạnh tranh sẽ lớn lắm, đưa Trần Khiêm vào, chẳng phải là làm nền cho người ta rồi saol"
Đỗ Vũ tính tình thẳng thắn nói ngay.
“Đúng đó, loại người như Trần Khiêm, chỉ có thể làm một vài công việc văn phòng giấy tờ thôi, những ngành khác thì không được đâu, nói thật lòng, khoảng thời gian trước, em và giáo viên hướng dẫn đã từng bàn luận về cậu ta rồi!"
Hàn Tư Dư cũng lắc đầu cười gượng.
Trần Khiêm ngồi bên cạnh nghe, da đầu căng sắp nổ.
Mẹ nó, lần nào cũng vậy, có vẻ như không đá đểu mình thì họ sẽ không có chuyện gì để nói đúng không?
Lúc trước mình sống thật thà nhưng không có nghĩa là mình ngu.
Tại sao phải sống thật thà? Không tiền không quyền, không thể không thật thà.
Trần Khiêm im lặng không nói. Đúng lúc này, điện thoại Trần Khiêm vang lên.
Vừa nhìn, là chị mình gọi đến.
Trần Khiêm lập tức ra ngoài nhấc máy.
“Chị, có chuyện gì không?”
“Em trai, đang bận không? Chị nói em nghe chuyện này, quản gia và vài cấp dưới của chị đến Kim Lăng trước, em tìm ai đó tiếp họ thay chị nhé, Lý Chấn Quốc và Triệu Tử Hưng đã được chị giao việc khác rồi, nên em cứ tiện tay sai người khác đi, đến sân bay đón họ rồi tìm một nơi cho họ ởi”
“Ồ ồ, không thành vấn đề!” Trân Khiêm gật đầu.
Nói thật, đây là lần đầu tiên Trần Khiêm tiếp xúc với người trong dòng họ của mình.
“Ha ha, ngày kia là chị đến rồi, hai chị em mình sẽ được. gặp nhau!”
Trần Hiểu cười nói. Tất nhiên Trần Khiêm cũng rất nhớ chị mình. Tán gấu vài câu xong, Trần Khiêm cúp máy.
Lý Chấn Quốc và Triệu Tử Hưng đang bận nên Trần Khiêm cũng ngại quấy rầy họ.
Sắp xếp ai đây?
Khụ khụ, ngẫm nghĩ, dù sao nơi này có nhóm người Hàn Tư Dư, bản thân anh cũng không muốn dùng bữa ở đây.
Thế thì tự anh đi đón đi. Dù sao cũng là quản gia của chị mình.