Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 363: Vẻ mặt nôn nóng




Mười một giờ trưa cùng ngày. Trước cổng trường đại học Kim Lăng.
Có ba cô gái đứng đó, chốc chốc lại nhìn ngó xung quanh.
Vẻ mặt nôn nóng.
"Tân Phi, chuyện gì thế này? Đã hẹn gặp nhau ở cổng trường rồi sao Lý Duệ còn chưa tới?"
"Đúng đó chị Phỉ, bọn tớ còn tưởng Lý Duệ sẽ lái xe tới đón chúng ta, thế mà cuối cùng lại bắt chúng ta đợi lâu như
vậy: Hai nữ sinh bực bội hỏi cô gái đứng giữa tên Tân Phi. Cả ba đều cực kỳ xinh đẹp.
Đặc biệt là Tân Phỉ đứng giữa toát ra vẻ điềm đạm nho nhã.
"Được rồi Lâm Duyệt, Lý Duệ đang lập nghiệp, mở nhiều cửa hàng như vậy chắc là bận không đến được. Lúc nãy tớ gọi điện cho cậu ấy rồi, cậu ấy bảo đã giải quyết xong mọi việc, cả ngày hôm nay sẽ đi cùng chúng ta!"
Tần Phỉ mỉm cười.
Trường của các cô ở thành phố cảng, nghe nói Kim Lăng phồn hoa nên các cô muốn đến mở mang tầm mắt.
Cô gái tên Lâm Duyệt là bạn cùng phòng của Tân Phi.
Nghe đồn bạn trai của Tân Phỉ là Lý Duệ rất giỏi ở Kim Lăng, mà hôm nay Tần Phi lại đến tìm Lý Duệ, cho nên hai người họ cũng đi theo.
Một mặt là muốn đến hưởng ké hào quang.
Mặt khác là có phần ghen ty, muốn tới xem có phải bạn trai Lý Duệ của Tân Phỉ chém gió hay không.
Nếu đúng là vừa giỏi như thế, lại vừa tốt với Tân Phỉ thì thật sự khiến người ta ghen tị.
"Chào ba người đẹp, các em đang chờ ai à?"
Lúc này, đột nhiên một chiếc xe Passat màu đen dừng trước mặt ba người Tân Phi.
Cửa sổ xe hạ xuống, để lộ hai anh chàng dáng vẻ lưu manh.
Đám Tần Phỉ không nói gì, các cô đã gặp rất nhiều kiểu nam sinh bắt chuyện thế này rồi.
Mà hai anh chàng kia thấy cả ba cô gái đều xinh đẹp.
Nên không rời đi.
"Xem ra các em không phải sinh viên đại học Kim Lăng bọn anh, đến tìm người à? Có thể nói với anh này, chưa biết chừng anh có thể giúp đỡ đó!"
Hai anh chàng dứt khoát xuống xe.
"Xin lỗi, lát nữa Lý Duệ sẽ tới đón chúng tôi."
Lâm Duyệt nói thẳng.
"Lý Duệ? Đệch, chưa nghe thấy bao giờ."
Hai chàng trai nhìn nhau, chắc là tên vô danh tiểu tốt trong trường.
Nếu là người có chút danh tiếng thì hai nam sinh sẽ xoay. người bỏ đi, dù sao bớt đi một kẻ địch cũng tốt hơn.