Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 266: Để người ta chờ mãi cũng không hay




Nói xong Trần Hiểu cúp máy.
Sống khổ một tháng thì sống khổ một tháng, tự nhiên bắt mình lãng phí một tỷ, thật là làm khó mình!
Trân Khiêm đau khổ vò đầu bứt tóc.
Mua máy bay thì nhanh hết tiền, nhưng hiện tại đâu có cần đến.
Hơn nữa, Trần Khiêm bây giờ vẫn sống lối sống tiết kiệm, rất xót tiền.
Aaaaal
Chẳng mấy chốc đã nhận được tin báo của thẻ tín dụng, nghĩa là tiền đã về rồi.
Chị thật là nhanh gọn. Làm sao mà xài cho hết đây. Haizz!
Nếu đem đi đầu tư, gia tộc nhất định sẽ biết. Nếu mua này mua nọ thì ba sẽ không phát giác.
Một tỷ, mình phải mua bao nhiêu là thứ đây?
Rầu chết đi được!
Trần Khiêm vỗ võ đầu, không còn tâm trí đi dạo nên quay về kí túc xa nằm.
Ba ngày liên tiếp Trần Khiêm cũng không nghĩ ra được biện pháp gì hay.
Trong ba ngày này, cũng có liên tiếp ba sự việc quan trọng xảy ra.
Một là việc Hách Lan Lan xin nghỉ bởi vì bị mẹ buộc thôi học.
Trần Khiêm rất lo lắng, muốn giúp Hách Lan Lan nhưng cô ấy không online, không có cách nào liên hệ được.
Anh định trong hai ngày này nghe ngóng thử, muốn chi một số tiền ra giúp cô ấy.
Một việc khác chính là Hàn Tư Dư hoàn toàn trở thành nhân vật quan trọng ở trường học, liên tục tham gia các hoạt động của Livestream Đồng Thành, làm gương mặt trang bìa cho tạp chí Streamer, có thể nói là rất nổi tiếng.
Chuyện thứ ba chính là Lý Chấn Quốc muốn nâng cấp Livestream Đồng Thành thành phần mềm kết bạn trên toàn quốc. Còn tăng giá trị đầu tư thêm hai tỷ, đánh dấu bước chuyển mình từ giai đoạn trước đó.
Trần Khiêm đã phê chuẩn rồi, nhanh chóng chuyển tiền. Dù sao cũng là dự án đầu tư đầu tiên của mình, Trần Khiêm cũng muốn làm cho đến nơi đến chốn!
Hôm nay, Trần Khiêm một mình đi ăn sáng ở căn tin.
Nghe những người bàn bên bàn tán xôn xao.
"Nè, các cậu biết gì chưa? Hôm nay là ngày mở bán biệt thự Vân Đỉnh! Ban đầu biệt thự này được định giá bảy trăm triệu, bây giờ đã tăng lên thành tám trăm triệu rồi!"
"Mở bán gì chứ, là ngày mở triển lãm thì đúng hơn, ai bỏ ra tám trăm triệu mua tòa nhà đó chứ, đâu phải là đầu tư khôn ngoan đâu!"
"Nhưng mà giá trị của biệt thự Vân Đỉnh tám trăm triệu cũng đúng thôi, trên mạng lộ ra mấy bức ảnh, từ trên chụp xuống trông biệt thự rất hoa lệ, sống ở đó như sống ở trên thiên đường vậy!"
"Gọi là biệt thự, nhưng theo tôi là một khu du lịch, bởi vì muốn tham gia triển lãm lần này, vé vào cửa là mười mấy nghìn tệ, hơn nữa còn giới hạn số lượng!"
"Mẹ ơi! Kinh khủng thật!"
Nghe những người bàn bên thảo luận không ngừng nghỉ.
Trần Khiêm mới sực nhớ ra, hôm nay đúng là ngày biệt thự Vân Đỉnh tổ chức triển lãm, anh đã hẹn với Hoàng Vĩnh Hào cùng đi xem sao.
Cũng chính lúc này.
Điện thoại di động của Trần Khiêm reo.
Đúng là Hoàng Vĩnh Hào.
"Anh, em chuẩn bị đi đón anh đi tham gia triển lãm biệt thự Vân Đỉnh nè, vé em đã mua cho anh rồi!"
Hoàng Vĩnh Hào cười hì hì nói.
"Ấy, không cần đón tôi đâu, tôi biết địa chỉ biệt thự Vân Đỉnh, tôi tự đi đến đó, lúc tôi đến cậu đưa vé cho tôi là được!"
"Ừ ừ, ghế VIP thì ghế VIP, tôi không sao cả, phiền cậu rồi!" "Được, đến xem sao. Nếu thật sự là tốt thì tôi xem xét mua luôn biệt thự Vân Đỉnh. Haha, cứ vậy đi nha, tôi ăn xong qua liền!"
Trần Khiêm không kiên nhẫn nói chuyện với Hoàng Vĩnh Hào.
Tên nhóc này vẫn muốn khích anh mua cái biệt thự đó.
Để người ta chờ mãi cũng không hay.
Vì thế, Trần Khiêm gọi điện thoại nhờ Dương Huy xin phép nghỉ học, rồi nhanh chóng ăn cho xong dĩa cơm chiên trứng mới đứng dậy.
Lúc này anh mới nhận ra cả căn tin im phăng phắc, tất cả đều đổ dồn ánh mắt về phía anh.