"Cái gì cái gì? Anh ấy là cậu Trần hả?”
Mọi người nghe Bạch Tiểu Phi nói, vừa sợ hãi vừa kinh ngạc nhìn sang.
Mà Ngô Cường thì không thể tin nổi, trợn mắt lên. Tô Mi là há to miệng.
"Anh kết nghĩa, là anh đúng không? Anh là anh Trần Khiêm của em sao?"
Hoàng Vĩnh Hào cũng không ngờ Trần Khiêm sẽ xuất hiện bằng cách này, chảy mồ hôi lạnh.
"Là tôi!" Trần Khiêm nói một cách khó khăn, muốn đứng. dậy lại hít một hơi thật sâu.
Cơ thể anh bị mấy cô gái xinh đẹp này ngồi lên, đã tê rần rồi.
"Ai đó đỡ tôi đi!" "AI Cậu Trần cậu Trần!"
Các cô gái xinh đẹp gần đó đều kinh hãi, tiếng thét chói tai đã át đi giọng của Trần Khiêm.
Bấy giờ Lâm Y Y mới chạy đến đỡ Trần Khiêm lên. Thật ra ban nãy, Lâm Y Y sững sờ, chủ yếu là sợ hãi.
Lần trước, mình đắc tội với cậu Trần, bởi vì nể mặt ba mình nên cậu Trần mới trừng phạt đơn giản như vậy,
Nhưng lần này quá nghiêm trọng, cô ấy không biết chốc nữa cậu Trần sẽ phát cáu thế nào nên chỉ đứng bên cạnh, không dám nói câu nào, chủ yếu là cô ấy không kịp phản ứng, tạm thời não bị chập mạch!
"Cậu Trần! Ai đánh anh ra nông nỗi này?"
Hoàng Vĩnh Hào đứng lên ngay, đỡ Trần Khiêm lên.
Cảnh tượng này làm Lý Tuyết Nặc sững sờ, những cô gái xinh đẹp mặc bikini cũng sững sờ theo.
Thì ra khách quý hôm nay là anh, hơn nữa vị đại gia thần thánh cậu Trần kia cũng là anh!
Trời ơi, ban nãy mình đã làm gì thế này?
Cậu Trần ưu ái các cô nên mới nhìn, mà các cô thì sao, sỉ nhục cậu Trần.
Đã bõ lỡ cơ hội được làm quen cậu Trần. Aaal Bao gồm cả Lý Tuyệt Nặc, hối hận đến xanh ruột.
Giờ phút này, người hối hận nhất là Ngô Cường và Tô Mi. Hôm nay Ngô Cường đã ức hiếp Trần Khiêm suốt cả ngày, đứng trước mặt anh, khoe khoang những thứ như quan
hệ của mình rồi sức mạnh của gia tộc, đẳng cấp hơn anh nhiều.
Sau đó thì sao, suốt cả quá trình, đối diện với sự khoe khoang của mình, Trần Khiêm chỉ cười cười không nói gì.
Còn tưởng sự chế nhạo của mình đã làm Trần Khiêm xấu hổ đến mức không thể nói gì.
Mẹ nó, thì ra người ta cười mình ngu ngốc mà còn thích khoe khoang!
Tô Mi chưa thể tỉnh táo lại được, cứ ngơ ngác nhìn Trần Khiêm.
Cô ta muốn nói gì đó nhưng bây giờ thì sao, mọi người đang thét ầm lên, nào có chỗ cho cô ta lên tiếng.
"Cậu Trần! Cậu Trần!" Các cô gái xinh đẹp bắt đầu kêu lên.
"Mọi người có phát hiện không, nhìn cậu Trần giống thư sinh, đẹp trai quá đi!"
"Đúng vậy, các cậu nhìn cậu Trần đi, chỉ là quần áo bình thường thôi mà cậu Trần mặc lên lại trông đẹp quá, sao người bình thường có thể sánh băng?"
"Không biết cậu Trần có bạn gái chưa nhỉ? Trời ơi, cậu Trần nam tính có khí chất quá, bây giờ đàn ông như vậy hiếm läm, muốn được làm bạn gái của cậu ấy quái"
Rất nhiều nữ sinh thảo luận những nội dung tương tự, nói rất lớn.
Thể hiện sự yêu mến của mình với Trần Khiêm.
Nói thật, bây giờ Trần Khiêm cảm thấy rất thoải mái. Được rất nhiều cô gái xinh đẹp nhìn băng ánh mắt ưu ái. Đúng là lần đầu tiên.
"Cậu Trần, xin lỗi anh!"
Giờ phút này, Lý Tuyết Nặc và các nữ sinh khom lưng lễ phép với Trần Khiêm.
Đặc biệt là Lý Tuyết Nặc, giờ đây cô ta hơi ưỡn hai nơi trắng như tuyết của mình với hy vọng thu hút sự chú ý của
Trần Khiêm.
"Cậu Trần, ban nãy các cô ấy bất kính với anh, phải trừng phạt thế nào đây ạ?”
Hoàng Vĩnh Hào chủ động hỏi.
Lòng Hoàng Vĩnh Hào tự hiểu rõ bên nào nặng, bên nào nhẹ.
Hơn nữa, trò cỏn con của Lý Tuyết Nặc, cô ta cho rằng Hoàng Vĩnh Hào không nhận ra à?
Anh ta chỉ đang nghĩ răng, từ nhỏ đến lớn, tất cả các nữ sinh đều chủ động dính lấy mình, khó khăn lắm mới có một người giả vờ rụt rè, mập mờ với mình như Lý Tuyết Nặc.
Hoàng Vĩnh Hào cũng muốn thử cảm giác theo đuổi con gái.
Cũng chỉ thế thôi.
Nhưng bây giờ cô gái ngu xuẩn này lại dám đánh cậu Trần, làm kế hoạch anh ta đã chuẩn bị cho buổi hẹn đầu tiên với cậu Trần bị phá vỡ, bây giờ Hoàng Vĩnh Hào còn có suy. nghĩ muốn đánh chết Lý Tuyết Nặc nữa ấy chứ!