Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 242




Không cần nghĩ Trần Khiêm cũng biết Lâm Y Y có ý gì!
Chắc chắn là muốn để anh đóng giả làm bạn trai cô ấy, cô ấy muốn đối phó với cô họ của cô ấy.
Đóng giả làm bạn trai của người khác, Trần Khiêm thật sự đã đóng đủ rồi.
“Cậu Trần, cậu chịu tủi thân một chút, đóng giả làm bạn trai tôi đi, năn nỉ cậu đó, tôi cảm thấy bọn Bạch Tiểu Phi quá côn đồ, không thận trọng vững vàng như cậu, cho nên cậu là ứng cử viên tốt nhất rồi. Nếu cậu mà không giúp tôi thì cô họ tôi chắc chăn sẽ bắt tôi đi xem mặt, mà tôi thì thật sự không muốn chút nào!”
Lâm Y Y nài nỉ.
Mặc dù Trần Khiêm muốn từ chối, nhưng thực ra cũng không tìm được lý do để từ chối.
Nói cho cùng thì Lâm Y Y cũng đã giúp mình mấy lần, lần này cô ấy tìm mình giúp cô ấy, hơn nữa vấn đề cũng không quá khó, nếu mình còn từ chối nữa thì rất ngại.
“Được rồi!"
Trần Khiêm gật đầu đồng ý.
Sau khi cúp điện thoại, Trần Khiêm cũng không lên lầu mà để mấy người Bạch Tiểu Phi lên trước, còn mình thì bắt một chiếc taxi, đến nhà cô họ của Lâm Y Y.
Gia đình cô họ của Lâm Y Y cũng rất giàu, có một biệt thự ở thành phố Vân Cảng.
Lúc anh đến thì Lâm Y Y đã đợi ở cổng rồi.
Hơn nữa đứng cạnh Lâm Y Y có một cô gái gần bằng tuổi cô ấy.
Cảnh này nhìn thế nào cũng làm cho Trần Khiêm nhớ đến tình cảnh nhà Tô Mộc Vũ lần trước, chẳng lẽ đóng giả làm bạn trai người khác đều sẽ gặp phải cảnh này à?
Khụ khụ, Trần Khiêm xuống xe, chào Lâm Y Y một tiếng.
“Hải Trời đất ơi, chị họ, đây là Trần Khiêm - người bạn trai mà chị nói à? Sao anh ta lại đi taxi đến vậy?”
Cô gái bên cạnh rất trắng trẻo cũng rất xinh đẹp, nhưng. lúc này vẻ mặt nhìn Trần Khiêm ngoại trừ khinh thường ra thì còn có thêm thất vọng.
Xem ra Lâm Y Y không tiết lộ thân phận của Trần Khiêm.
Cho nên cô gái trằng trẻo xinh đẹp giàu có này không biết tí gì cả.
Nhìn quần áo Trần Khiêm mặc, sao lại giống một tên tầm thường nghèo rớt mùng tơi thế này, còn đi taxi đến, có cần phèn thế không chứ?
Cô ta vô cùng thất vọng.
“Tiểu Mi em thì biết gì chứ, Trần Khiêm rất tốt với mọi người! Làm bạn trai chị thì có sao!”
Lâm Y Y chạy đến ôm cánh tay Trần Khiêm, cười rất ngọt ngào.
Haizz, nếu bây giờ Trần Khiêm thật sự là bạn trai mình thì tốt biết mấy.
Lâm Y Y thầm nghĩ.
“Được rồi được rồi, hi vọng lát nữa ba mẹ em với các anh chị em gặp rồi cũng sẽ không nói gì!”
Tô Mi bĩu môi, thật sự là đến liếc nhìn Trần Khiêm thôi cũng thấy lười.