'Toàn thân Long Diệp cũng bắt đầu khẽ run lên.
“Cái gì? Trần Khiêm đó thuộc cảnh giới Luân Vương?”
Long Diệp kinh ngạc.
“Đúng vậy, cậu ta thật sự rất mạnh!”
Đội trưởng đội số ba khiếp sợ nói.
“Lúc nãy còn chưa tới một hiệp, cả người Chu Bảo. Khánh đã thịt nát xương tan ngay lập tức, cuối cùng tôi cũng được chứng kiến, thế nào là cường giả thật sự, một
cường giả thật sự là lúc đối mặt với việc khiêu chiến, cậu †a không hề e sợ điều gì cải”
Đội trưởng đội số ba run rẩy nói.
“Nói vậy là Long Diệp tôi lỗ mãng rồi, Hoa Hạ có thể có cường giả mạnh như vậy, chắc chắn cậu ta có thể đảm nhiệm chức tổng giáo đầu của chúng ta rồi, đây thật sự là niềm vinh hạnh của chúng ta mới đúng!” Long Diệp thất vọng nói.
Còn cái chết của Chu Bảo Khánh, đã bị Long Diệp. ném ra sau đầu rồi.
Thử hỏi trên thế giới này, còn ai có thể có tạo cho. người khác cảm giác chấn động mãnh liệt hơn Luân Vương chứ?
Không có ai cả!
Mà lúc này, Trần Khiêm đút hai tay vào túi, chậm rãi bước ra từ trong đám người.
Long Diệp vừa thấy anh đi tới đã vội vàng tiến lên tiếp đón.
“Cậu Trần, lúc nãy tôi đã mạo muội rồi! Tôi đã hành xử thất lễ với cậu, mong cậu thứ tội!”
Long Diệp hơi cúi người xuống. “Ông Long đừng nói thế!” 'Trần Khiêm cười lạnh nhạt.
Trong lòng Trần Khiêm không hề có chút dao động về chuyện giết chết hai chú cháu Châu Bảo Khánh, muốn trách thì trách hai người đó không có mắt nhìn.
“Cậu Trần, tôi mới nghe Hạo Thiên nói cậu muốn mượn Tu La Bàn để dùng một lát, nói thật, đây là vật quý. nhất trong toàn bộ căn cứ tổ chức Long, bình thường trừ khi có lệnh của cấp trên, bằng không không được lấy ra phơi bày với người ngoài. Nhưng cậu Trần không phải người thường, nên có thể sử dụng vật này.”
Long Diệp lập tức ăn nói rất khách khí.
Nực cười, cậu Trần trước mặt chắc chắn là một vị cường giả ở cảnh giới Luân Vương hiếm có trong thiên hạ, giống như một động vật quý hiếm, nếu có thể làm quen với vị đại thần này, thì địa vị và thực lực của toàn bộ tổ chức Long trên trường quốc tế cũng được nâng cao, như vậy sẽ nhận được rất nhiều lợi ích.
'Tất nhiên người nhìn xa trông rộng như Long Diệp sẽ không xoắn xuýt về vấn đề này rồi.
“Tu La Bàn này cũng rất quan trọng với tôi, bằng không tôi cũng không mạo muội như thết”
'Trân Khiêm cười nhạt. 'Trần Khiêm lập tức bảo thầy Quỷ đi theo người mà Long Diệp cử đi, cùng nhau đi tới căn cứ bí mật sử dụng Tu La Bàn.
Vị trí của đảo U Long có thể nói là có chút bí ẩn, anh tin răng chẳng mấy chốc thầy Quỷ sẽ đưa ra quyết đoán.
Đúng lúc này, Long Diệp đột nhiên ho kịch liệt. Sau đó phun ra một ngụm máu.
“Khụ khụ, để cậu Trần chê cười rồi, tôi chỉ phát bệnh cũ thôi!”
Long Diệp đã quen với việc này, lắc đầu cười khổ.
“Rõ ràng đại đội trưởng Long Diệp tu luyện nội công không đúng nên mới gây ra nội thương, hơn nữa ông đã tu luyện nội công này ít nhất là từ năm mươi năm trở lên”
'Trân Khiêm vừa nhìn đã tìm ra đầu mối, nên lập tức. cười nói.
Còn Long Diệp thì không khỏi trợn tròn mắt.
“Cậu đúng là kỳ tài, không sai, năm mười hai tuổi tôi đã tu luyện công pháp nội công này, bây giờ đã hơn năm mươi năm rồi, đáng tiếc, tôi đã cực khổ tu luyện hơn năm mươi năm cũng không thể tiến vào cảnh giới tu sĩ được, đúng là ngu dốt mà. Nhưng bộ công pháp này do tổ tiên tôi sáng chế, rồi truyền lại cho các đời nhà họ Long, không biết tại sao cậu Trần lại nói tôi luyện sai?”
Long Diệp không khỏi ngạc nhiên nói.
Nói thật, từ trước tới nay, ông ta vẫn rất có lòng tin về công pháp của gia tộc mình.
“Thật sự là không đúng, dù gì tôi cũng đang định ở lại tổ chức Long để truyền thụ trận pháp, cần phải mất mấy ngày, đại đội trưởng Long có thể nhân cơ hội này mà lấy tâm pháp nội công này ra, để tôi đích thân xem thử! Sau đó tôi sẽ tiện thể trị bệnh cho đại đội trưởng Long luôn!”
Trần Khiêm nói. “Hả? Vậy thì tôi phải cảm ơn cậu Trần rồi!”
Tất nhiên Trần Khiêm có thể chữa khỏi vết thương của Long Diệp.
Điều khiến Long Diệp ngạc nhiên hơn là, cậu Trần này không chỉ có y thuật cao siêu, mà trình độ về mặt nội công cũng vượt hẳn người bình thường.
Anh đã chỉ ra mười lăm khuyết điểm, sau đó Long Diệp thử vận hành, quả nhiên không ngoài dự đoán, thật sự có hiệu quả.