Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 1972: Ông chủ đến




“Cậu Lý thật là đẹp trai quá đi mất, nếu anh ấy có thể làm bạn trai mình một ngày thì mình chết cũng thấy đáng nữa!”
Có cô gái gào thét trong lòng.
“Tuyết Tuyết, có thể lúc tôi bỏ đi đã khiến em có một số hiểu lầm về tôi, tôi không ngờ là sau đó em gặp phải nguy hiểm như vậy. Tôi vốn muốn lấy thân mình để chuyển sự chú ý của con bò yêu đó ra khỏi hiện trường, cứu tất cả mọi người!”
Lý Thiếu Tông khẽ nói.
“Tôi biết!"
Vạn Tuyết nói.
Đúng vậy, sao mình có thể nghĩ anh ấy như vậy chứ, lúc Lý Thiếu Tông bỏ đi, mình vẫn chưa bị người ta đẩy xuống bục mà.
Cho nên cậu Lý không biết mình gặp nguy hiểm.
Sau khi cậu Lý giải thích, trong lòng Vạn Tuyết thoải mái hơn rất nhiều.
Tất nhiên tiếp theo, sự chú ý của mọi người cũng đổ dồn vào Vạn Tuyết và Lý Thiếu Tông.
Còn người như Trần Khiêm, đương nhiên là bị người ta xem nhẹ rồi.
Tiệc sinh nhật đang diễn ra.
Bên kia, một người đàn ông trung niên chậm rãi đi về phía này.
Ông ta nhìn về phía xa, lúc thấy Vạn Tuyết đứng cùng với cậu Lý, khuôn mặt người đàn ông trung niên lộ ra một nụ cười vui mừng.
“Ông chủ!"
Lúc này, bác Bạch xuất hiện phía sau người đàn ông trung niên này, nhẹ giọng gọi.
Trong mắt đầy vẻ kính nể người đàn ông trung niên này.
Người đàn ông trung niên này không phải ai xa lạ mà chính là Vạn Diệu Tông, chủ nhân của nhà họ Vạn.
“Ừ, Tuyết Tuyết với Lý Thiếu Tông tiến triển thế nào rồi? Rốt cuộc Lý Thiếu Tông có phải là định mệnh của
Tuyết Tuyết mà thầy bói kia đã nói không?”
Vạn Diệu Tông hít sâu một hơi rồi hỏi.
Có thể thấy, Vạn Diệu Tông cũng rất tin tưởng thầy bói kia.
Cho nên lúc này, ông ta rất quan tâm đến tương lai của con gái mình.
“Cái này...”
Bác Bạch suy nghĩ một lát.
“Cứ nói đừng ngại!”
Vạn Diệu Tông chắp tay sau lưng.
“Quan sát ở nhiều khía cạnh thì quả thực cậu Lý phù hợp với một số điều kiện mà thầy bói đã nói, sở hữu khả năng thần thông mà người bình thường không thể nào có được, võ công siêu phàm, thân thế hiển hách!”
Vạn Diệu Tông nghe đến đây, lại cười vui vẻ.
“Nhưng chỉ có một điều kiện là không hợp với lời của người thầy bói đã nói! Đó chính là vừa nhìn đã rung động, nhưng cô chủ không rung động nhiều như vậy với Lý Thiếu Tông, nhưng lại có cảm giác kích động với một tên nhóc vô danh!”
Bác Bạch nói thật.
“Tên nhóc vô danh?”
Vạn Diệu Tông cau chặt mày.
“Chính là tên Trần Khiêm gì đó ở sơn trang Hộ Long chiều nay mà bây giờ Tuyết Tuyết lại mời đến dự tiệc đấy à”
Rõ ràng Vạn Diệu Tông không ngờ đến điều này.
So ra thì tất nhiên ông ta mong đợi Lý Thiếu Tông là con rể quý của mình hơn.
“Đúng, chính là cậu ta Bác Bạch nói.
“Hừ, khốn kiếp, một tên nhóc vô danh sao có thể trở thành con rể nhà họ Vạn được chứ, đúng là hoang đường!"
Nghĩ đến khả năng này, Vạn Diệu Tông thực sự đau đầu.
Dù sao thì tình tiết câu chuyện con gái nhà danh giá yêu một tên nhóc vô danh rồi cắt đứt quan hệ với gia tộc đã xuất hiện cả nghìn loại trong lịch sử Hoa Hạ này rồi.
Ông ta tuyệt đối sẽ không cho phép chuyện như vậy xảy ra với nhà họ Vạn.
“Ông chủ đừng nóng giận, nghe tôi nói hết đã, theo như tôi quan sát thì Trần Khiêm không hề tâm thường! Dù sao thì cảm giác cậu ta cho tôi cũng không đơn giản. Hơn nữa, là người cô chủ yêu, chẳng phải ông chủ nên gặp cậu ta trước, quan sát vài ba lần rồi mới quyết định sao?”
Bác Bạch vội khuyên ngăn.
Vạn Diệu Tông hít sâu một hơi để bình ổn lại cảm xúc của mình.
“Được thôi, lát nữa ông hẹn cậu ta đến, tôi muốn gặp. cậu ta, để xem cậu ta thế nào mà ông nói cậu ta không †âm thường!”
Mặc dù Vạn Diệu Tông nói như vậy. Nhưng trong lòng đã có kế hoạch rồi. “Ông chủ đến!"
Lúc bữa tiệc sinh nhật đang được tổ chức vô cùng náo nhiệt.
Người phục vụ cúi đầu hét lớn.