Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 1836: Hang rắn




Ánh mắt Vân Tinh lóe lên ánh sáng kì lạ, ánh sáng quyến rũ.
“Bây giờ anh càng ngày càng giống anh ấy. Sự lạnh lùng, nhạy bén, thông minh của anh ấy, giờ đây nó được. phản chiếu trên người anh không sót một thứ gì. Anh nói đúng, ngoài việc để chúng ta kết hôn ra thì tôi còn một mục đích nhỏ nữa!”
Vân Tinh cười nói. “Mục đích gì?”
“Đó chính là hai chúng ta sẽ giao hợp. Nếu mượn chân khí thuần dương trên người anh thì em cũng sẽ giống cô ta, tu luyện Thiên Huyền Công. Đến lúc đó, em có thể đi qua đi lại giữa địa cầu và Giới Vực, hiện thực. hóa sự sống lại chân chính!”
Trần Khiêm trầm giọng nói:
“Bây giờ tôi hiểu rồi, các người đều muốn đột phá Giới Vực, nếu đã vậy thì chúng ta có thể bàn một điều kiện!”
“Điều kiện gì?”
“Chúng ta có thể lập liên minh, cô giúp tôi đối phó vói Cửu La Vương kia. Nếu không tôi chết trong tay Cửu La Vương thì chắc hẳn hẳn ta sẽ không để cô làm những điều cô muốn, đúng không?”
Trần Khiêm nói. “Chỉ cần hai chúng ta ở bên nhau, anh là chồng em, bất kỳ ai muốn hãm hại chồng em, em đều sẽ không đồng ý, khi đó, tự nhiên sẽ thành liên minh thôi!”
: 'Vân Tinh khế mỉm cười nói.
Rồi sau đó chậm rãi bước về phía Trần Khiêm. “Yêu tỉnh, đừng hòng hại anh tôi!”
Đúng lúc này, một giọng nói vang lên.
Sau đó Trần Khiêm nhìn sang, Thủy Căn đang xông đến, tay cầm hai thanh dao phay.
“Cậu gọi tôi là gì?”
Mà Vân Tinh nghe xong thì phân nộ.
Đang định ra tay dạy dỗ thằng nhóc con này.
Dù sao cô ta cũng là phụ nữ, yêu cái đẹp, thích những lời nịnh hót, nhưng bây giờ lại có người mắng mình là yêu tỉnh, sức mạnh của những lời này không kém gì mắng mình là đồ xấu xí.
“Cậu ta là anh em của tôi, đừng làm nó bị thương!”
Vân Tinh mới vừa giơ tay ra đã bị Trần Khiêm bắt lấy cổ tay.
“Đại ca, anh có sao không?”
Thủy Căn hỏi.
Trần Khiêm năm lần bảy lượt cứu mình và chị nên từ lâu Thủy Căn đã xem Trần Khiêm là đại ca của mình.
“Tôi không sao!”
“Đúng rồi, chẳng phải tôi đã nói cậu đừng ra ngoài à, tại sao cậu lại chạy ra đây!”
“Em sợ anh gặp nguy hiểm!” Thủy Căn nói. Trần Khiêm cảm động.
“Nếu tôi thật sự gặp nguy hiểm, cậu đến đây rồi có sống sót quay về được không?”
“Cô ta cũng muốn đến hang rắn à?”
Thủy Căn nhìn về phía Vân Tỉnh hỏi Trần Khiêm.
“Hang rắn? Hang rắn gì?”
Vân Tỉnh hỏi.
“Đây có thể là một phát hiện văn minh mới về địa cầu. Đúng rồi, tôi cũng muốn nói với cô, những chuyện đã từng xảy ra trên Trái Đất và còn Giới Vực mà cô đã nói! Chỉ bằng chúng ta đi chung xem thử đi?”
Trần Khiêm nói.
Bây giờ mình đang có hai đối thủ khó chơi là nhà họ Cổ và Cửu La Vương.
Mà Vân Tỉnh, xem ra trước mắt không phải là kẻ thù chính.
Kẻ thù chân chính là Cửu La Vương. Có một thứ tên là kẻ thù của kẻ thù sẽ là bạn.
'Trần Khiêm nghe theo lời đề nghị của ông chú, bây giờ anh nên hạn chế đối đầu trực diện với các thế lực.
Hơn nữa, Vân Tinh này đã tồn tại suốt mấy chục. nghìn năm rồi, chắc chắn cô ta biết rất nhiều chuyện bí mật, thậm chí là Hội Thái Dương...