Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 1772: Làm ít công to




Trò chuyện với ông chú hết gần một đêm.
Lúc trở về phòng.
'Trần Khiêm không còn buồn ngủ nữa.
Anh phải chăm chỉ rèn luyện. Bởi Cổ Phong tuy đã bị ông chú dọa chạy, thế nhưng không biết đến ngày nào anh ta sẽ kéo tới lại.
Trần Khiêm lập tức ngồi xếp bằng ở giữa phòng. Trong đầu của anh hiện lên rất nhiều kí ức anh đã được thừa kế từ Thiên thần kể từ lúc còn ở mộ cổ vương cung trên sa mạc.
Đây đều là pháp môn dạy hô hấp cực kì cổ xưa.
Khi ấy Trần Khiêm đã thử luyện, thế nhưng thử vài lần đều không có kết quả.
Trừ thứ tà thuật như Thuật Phệ Hồn, mấy thứ còn lại anh đều không thể luyện được.
Nhưng theo lời của ông chú thì anh đã đánh thức được Thiên đạo.
Anh cũng đã bước vào cảnh giới Hóa Khí, hơn nữa chỉ còn cách Trung kì của cảnh giới Hóa Khí một bước nữa thôi.
Nội kình thông thường và nội kình sau khi hóa khí có chênh lệch rất lớn.
'Trần Khiêm chọn một môn luyện hô hấp có từ xa xưa tên là "Thiên Huyền Công".
Bên trên ghi chép rất rõ, môn võ này có công hiệu lớn nhất chính là nhanh chóng làm tăng tốc độ luyện hóa chân khí.
Làm ít công to.
Đây chính là thứ Trần Khiêm cần ngay lúc này.
Tập trung tư tưởng.
Trần Khiêm luyện tập dựa theo từng bước trên công pháp.
Ngực anh bắt đầu phập phồng dữ dội.
Không lâu sau, Trần Khiêm hoàn toàn tiến vào trạng thái.
Bốn phía xung quanh cơ thể anh bỗng hiện lên một dòng khí màu tím nhạt, dòng khí màu tím này còn biến đổi liên tục.
Song song với lồng ngực luôn phập hồng của Trần Khiêm.
Khi Trần Khiêm hít vào, vòng khí xung quanh anh đã biến thành màu đỏ.
Lúc anh thở ra, nó lại quay về màu tím.
Hơn nữa, từ trong mũi anh thở ra một lưồng khí màu trắng ngà.
Bản thân Trần Khiêm cũng không biết mình đã có thay đổi lớn nhường nào.
Anh chỉ cảm thấy trong đan điền của mình có một dòng khí đang không ngừng lớn mạnh.
Bên ngoài cửa sổ của căn phòng. Có một bóng người đang chắp tay nhìn Trần Khiêm. Đó chính là ông chú.
Ông nhìn Trần Khiêm rồi gật đầu, khóe miện nhếch lên một nụ cười vui vẻ.
"Tiểu Khiêm, sau này trên lưng cháu còn phải gánh vác rất nhiều việc, không chỉ là số phận của nhà họ Trần, còn có cuộc đời của cháu, mỗi bước đều khó khăn chất chồng, mong cháu vẫn luôn cố gắng bước tiếp!"
Ông chú nghĩ thầm.
Nhưng sau ông ấy lại cau mày.
"Nhưng thật kì lạ, cuối cùng thì ai là người cải tạo thể phách của Trần Khiêm, mà Trần Khiêm lại biết những pháp môn luyện hô hấp cổ đại này là do ai dạy nó?"
Ông chú khó hiểu.
Ông nhìn Trần Khiêm thêm một lúc nữa. Mới yên tâm mà quay về phòng của mình.