Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 1674: Đã xác định




Anh đã có giọt máu Chí Âm thứ hai. Trời không phụ lòng người!
Trần Khiêm cảm nhận được hơi thở Chí Âm của giọt máu bên trong chai.
Lòng vừa mừng vừa sợ.
Anh tham gia lễ rửa tội của Thiên Đạo rồi đối mặt với Vân Tỉnh.
Thực lực của anh, sẽ phát triển đến mức lớn nhất. Ngẫm lại, hẹn ước Thánh Thủy sắp bắt đầu rồi, nhóm Tông sư của ông nội đều đang tìm kiếm vị trí của hẹn ước Thánh Thủy, không biết bây giờ họ thế nào rồi!
Thật ra Trần Khiêm cũng không thấy lo lắng gì về ông nội. Tu vi của Mạc Thương Long rất mạnh, có thể được xem như một trong số những người xuất sắc của cảnh giới Tông sư.
Nhưng lão đã bị mình khống chế, ông nội đã khống chế quyền sinh tử của lão.
Cho nên chắc chắn lão sẽ giúp đỡ ông nội.
Hơn nữa là tung tích của cô gái áo trắng.
Bây giờ chỉ cần có tung tích của cô gái áo trắng.
Đợi sau khi anh tìm hiểu rõ đoạn duyên phận này thì sẽ tìm được cô gái áo trắng. Bí ẩn của Hội Thái Dương nằm trên người cô gái áo trắng!
Gần rồi! Gần hơn rồi!
Trần Khiêm nghĩ.
Trên đường lái máy bay trực thăng, Trần Khiêm đặt giọt máu lên phía trên ngọc phù.
Ngọc phù bắt đầu cảm nhận mọi thứ xung quanh.
Trần Khiêm ở phía trên, cũng bình tĩnh tập trung, cảm nhận vị trí của tảng đá.
Ẩm!
Không bao lâu sau, Trần Khiêm chợt nghe có tiếng nổ vang.
Tiếng nổ này cực kỳ quái lạ, không giống như nổ bên ngoài mà là nơi tận sâu trong đáy lòng, xuyên qua toàn bộ cơ thể mình.
Äm! Ầm!
Âm thanh này không ngừng vang vọng trong não anh.
Cơ thể bắt đầu liên lạc với thế giới bên ngoài.
Có một sức mạnh thần bí đang xảy ra chống đối, kháng cự anh bước vào.
Trần Khiêm biết, là Chấn Thiên Thạch.
Chấn Thiên Thạch là vật Chính Dương, tất nhiên nó sẽ bài xích máu Chí Âm.
“Tìm được mày rồi!”
Trần Khiêm vui vẻ.
Máy bay trực thăng thay đổi bất ngờ. Đáp xuống một đỉnh núi.
“Núi Vân Đỉnh?”
Trần Khiêm đáp được một nửa thì phát hiện.
Chẳng phải đây là nhà mình, biệt thự trên núi Vân Đỉnh hay sao?
Thì ra Chấn Thiên Thạch bị chôn vùi trong núi Vân Đỉnh.
Bước xuống từ máy bay trực thăng.
Cảm giác dưới đáy lòng càng mãnh liệt hơn.
Trần Khiêm đã xác định.
Mà sự xuất hiện của anh cũng làm núi Vân Đỉnh không ngừng run rẩy. Trong nháy mắt, rất nhiều thực vật bắt đầu héo úa.
Sự lan tỏa của hơi thở Chính Dương đã làm lượng nước của thực vật bốc hơi!
Trần Khiêm kiềm chế niềm vui trong lòng, lập tức gọi điện thoại cho Lý Chấn Quốc.
Bởi vì lúc trước do Lý Chấn Quốc chuẩn bị việc này nên sau khi Lý Chấn Quốc nhận được tin tức là công trình sẽ khởi công ngay.
Vì tranh thủ thời gian nên Lý Chấn Quốc đã tìm một đội công nhân lên đến hàng nghìn người.
Hai mươi bốn tiếng, khởi công từ nhiều hướng, không ngừng bất kỳ giây nào, cho đến khi xuyên qua lớp bề mặt của núi, tìm được thứ cậu Trần muốn mới thôi...