Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 1606: Tôi không biết ai sẽ đến cả




Mà Tô Nhiên Nhiên lại ngơ ngác. Phẫn hận nhìn người chất vấn kia.
Mẹ nó, rõ ràng là lừa cho qua chuyện, anh lắm mồm làm gì, mẹ kiếp!!!
Cô ta phát cáu.
"Xin hỏi cậu, cậu Trần đã quay về Kim Lăng rồi sao?"
Thẩm Niên Hoa nhìn Trần Khiêm hỏi.
"Vẫn chưa nhưng trong khoảng thời gian này, anh ấy chuẩn bị quay về!"
Trần Khiêm nói.
Nhưng hiển nhiên cách nói này làm chàng trai kia nghỉ ngờ, cảm thấy không tin lắm.
Đang định hỏi lại lần nữa.
||||| Truyện đề cử: Độc Tôn Truyền Kỳ (Kiếm Thần Yêu Nghiệt) |||||
Kết quả bị Thẩm Niên Hoa giơ tay ngắt lời.
"Tạm thời mọi người đừng sốt ruột, cuối cùng cậu Trần có trở về hay không thì bây giờ chúng ta có thảo luận cũng vô dụng. Nếu không ngại thì mọi người hãy yên lặng chờ vị khách quý này đến, một khi người đó đến thì tất cả mọi thứ sẽ rõ! Bởi vì người đó là người của nhà họ Trần!"
Thẩm Niên Hoa chợt cười nói.
"Hả?"
Lời nói này làm mọi người thấy hứng thú.
Chẳng lẽ Thẩm Niên Hoa làm thân với nhà họ Trần rồi?
"Xin hỏi cậu, nếu cậu đã là cấp dưới của cậu Trần thì cậu có biết người khách quý hôm nay là ai không? Chẳng lẽ cậu Trần không nói cho cậu là đi chung với người đó à?" Thẩm Niên Hoa lại hỏi.
Ông ta là người từng trải, nếu một người có địa vị quá mạnh thì ông ta cũng không dám đắc tội.
Bởi vậy vẫn cung kính với Trần Khiêm.
Trần Khiêm lắc đầu: "Tôi không biết ai sẽ đến cả? Cậu Trần chỉ bảo tôi đến đưa thư mời!"
Trần Khiêm nói rồi cũng nhìn thử xem, người nhà họ. Trần đến? Ai nhỉ?
"Hải"
Thế thì lạ quá.
Mọi người bàn tán sôi nổi.
"Hừ, ông anh, anh phải suy nghĩ cho kỹ, tại sao ban nấy tôi lại dám đứng lên nói thẳng. Bởi vì ở Nam Dương, có người đã từng giả mạo cậu Trần để lừa gạt mọi người, kết quả bị người nhà họ Trần phát hiện, người này đã biến mất khỏi thế giới này. Nếu bây giờ anh giả mạo. thì nhân lúc còn sớm quay đầu lại đi, ít nhất còn giữ được mạng sống!"
Chàng trai nghi ngờ đứng ra nói.
Mà Tô Nhiên Nhiên thì sợ nuốt nước bọt.
Hình như chuyện này hơi lớn rồi.
Phải xử lý thế nào đây?
Đặc biệt là khi nghe dám giả mạo cậu Trần, có thể sẽ bị diệt tộc, Tô Sở Sở cũng sốt ruột lo lắng.
Lát nữa thôi là người nhà họ Trần đến rồi. "Tôi không giả mạo!" Trần Khiêm phản bác. "Đủ rồiII!"
Mà giờ phút này, Tô Sở Sở đứng lên.
Toàn bộ hội trường yên tĩnh trở lại, dôn dập nhìn cô ấy. Tô Nhiên Nhiên biết có lẽ sắp có tai họa ập xuống nên sợ đến mức không dám nói gì.