Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 157: Chuyện gì thế?




Thế nhưng, chênh lệch đến mức này thì cũng lớn quá rồi.
“Chết tiệt, tao đã nói mà, sao tự dưng mày lại có nhiều tiền thế được, hóa ra là cái thứ như mày đi làm trai cho người ta bao! Còn cầm tiền đó lên lớp ra vẻ nữa!”
Vẻ mặt Hứa Nam như cứng lại.
Lúc phát hiện là Trần Khiêm, ngược lại còn khiến anh ta có một loại cảm giác khác rất sảng khoái.
“Trịnh Duyệt chỉ đang đưa tôi về trường thôi, haha, mấy người nghĩ nhiều quá rồi!"
Trần Khiêm thản nhiên cười một cái.
Mặc dù có hơi khó xử nhưng Trần Khiêm cũng không hề luống cuống.
“Nghĩ nhiều cái khỉ khô, mày đừng có mà chối, mày chính là tên trai bao mà chị dâu Trịnh Duyệt của tao đang nuôi, thậm chí tiền mà mày tiêu cũng có khả năng là tiền của anh tao!”
Hứa Nam mắng. “Chuyện gì thế? Tiểu Nam, mấy đứa biết tên này à?”
Hứa Siêu nhìn Trần Khiêm, đương nhiên là nhìn với vẻ mặt căm thù.
“Haha, đâu chỉ là biết. Thăng này ở lớp bọn em, là một đứa nghèo kiết xác, sau đó tự nhiên lại có rất nhiều tiền, còn lừa bọn em bảo là trúng số, thật không ngờ là nó lại được người ta bao nuôi!”
“Đúng rồi đúng rồi, tôi nghe nói Trần Khiêm mua áo trong một cửa hàng cao cấp ở bên ngoài cổng trường chúng. †a, khi đó cậu ta không mang theo tiền, được một cô gái bằng tuổi bọn tôi xuất hiện rồi trả thay. Mà Trần Khiêm lại tặng cho tôi chiếc áo này! Cô gái trẻ đó rất giàu có, là chủ của cả một trung tâm mua sắm, chắc không phải là người bao nuôi Trần Khiêm đâu nhỉ?”
Giang Vi Vi nói.
Thực tế thì mấy hôm trước lúc Trần Khiêm tặng cho. Giang Vi Vi cái áo đó, Giang Vi Vi đã cầm nó ra cửa hàng để xem Trần Khiêm có lừa cô ta hay không.
Lúc biết cái áo này có giá đến bảy tám mươi nghìn tệ, Giang Vi Vị đã thực sự rất sốc.
Nhưng mà có thể khi đó nhân viên phục vụ trách Trần Khiêm đã đem áo của cô gái trẻ tặng đưa cho người khác.
Cho nên không vui, kể hết chuyện hôm đó ra. Khi đó Giang Vi Vi mới biết Trần Khiêm không có tiền.
Phải đấy, cô ta vẫn luôn rất tò mò, không biết Trần Khiêm lấy đâu ra nhiều tiền như vậy chứ.
Hình như giờ tất cả đều đã rõ ràng rồi, Trần Khiêm thật sự được người ta bao nuôi giống như trên mạng đã nói.
Vả lại không chỉ được một người phụ nữ bao nuôi.
Lần trước là một chiếc Ferrari, còn bây giờ là một chiếc. Benz!
Tất cả những thứ này, dường như đều đã được thông rồi.
“Hứ, Trần Khiêm, nhìn mày hiền lành là thế, không ngờ mày lại là người như vậy đấy, Mộc Vũ lại còn xem cái thứ tầm thường như mày là bạn tốt?”
Vương Dương lạnh lùng cười.
Đám đông bỗng chốc như bùng nổ.
“Hừ hừ hừ, vua vịt* thế giới đây rồi!" *Gái mại dâm thì gọi là gà, trai bao thì gọi là vịt.
“Người này cũng chỉ hơi tạm thôi chứ không quá đẹp. trai mà, sao lại được nhiều chị gái xinh đẹp thích vậy nhỉ?”
“Hứ, vậy là mấy người chưa biết rồi, có một số phụ nữ lại thích khẩu vị như này đấy!”
Mọi người lại thảo luận sôi nổi.
Hứa Siêu không thể ngăn nổi cơn tức, vẫn muốn động. tay động chân.
“Bốp!”
Thế nhưng, Trịnh Duyệt giơ tay tát một cái thật mạnh vào mặt Hứa Siêu.
“Việc của tôi không cần anh quản, con mẹ nó anh cút ngay cho tôi!"