Trần Khiêm dẫn hai người bơi vào đó.
Mặc dù cửa động này mở ra rất hẹp, gần như giống hệt một trái bầu.
Đợi sau khi bọn họ tiến vào rồi mới nhận ra rằng, bên trong lại là một thế giới khác.
Đợi đến khi mấy người Trần Khiêm tiến vào một cửa động khác.
Trần Khiêm mới kinh ngạc nhận ra rằng, cửa động này lại nở đầy Đóa Hoa Quỷ.
Xung quanh ngập tràn phấn hoa.
“Mau nín thở ngưng thần đi!”
Trần Khiêm nói với bọn họ.
Trần Khiêm nhìn vào thiết bị điều khiển, bóng dáng bà lão ở trên đó đã biến mất, hơn nữa còn biến mất tại đây.
Chắc chắn bà ta đang ở bên trong.
Bà lão này rất xảo trá, chỉ cần bất cẩn một chút sẽ trúng chiêu ngay.
Đúng lúc này, hai người Cổ Vũ Tiêu và Thiết Thành đột nhiên cảm thấy không ổn cùng một lúc.
Đồng thời càng tiến sâu vào hang động biển này thì phấn hoa càng nồng nặc. 𝙏hử đọc 𝐭𝗿𝒖yện không q𝒖ảng cáo 𝐭ại ~ 𝙏R𝒖 M𝙏R𝑼Y𝓮N.vn ~
Bây giờ thậm chí ngay cả Trần Khiêm đang ra sức khống chế, cũng có chút không chống đỡ nổi sự đả kích tinh thần mãnh liệt của Đóa Hoa Quỷ này.
Chắc chắn bà lão này đang giở trò quỷ.
Rất nhanh, hai người Cổ Vũ Tiêu và Thiết Thành đã rơi vào trạng thái hôn mê.
Còn Trần Khiêm đối mặt với sự đả kích tỉnh thần mạnh mẽ này.
Bịch!
Cuối cùng Trần Khiêm cũng không trụ nổi, cảm thấy không gian ở bốn phương tám hướng đều vặn vẹo.
Trước khi rơi vào hôn mê, anh nhìn thấy một khuôn mặt xấu xí, quái dị xuất hiện trước mặt anh...
Sau đó trước mắt tối đen, không còn cảm giác nào nữa.
Không biết đã trải qua bao lâu, Trần Khiêm mới từ từ tỉnh lại.
Sự kích thích tỉnh thần lúc này, không khác gì nỗi đau lúc trước anh xông vào những ký ức công pháp võ kỹ của vị Thiên thần kia.
Mọi người vẫn đang ở dưới đáy biển, nếu không phải có Đá Tị thủy, chỉ sợ bây giờ anh đã mất mạng rồi.
Còn Thiết Thành thì sắc mặt trắng bệch, vẫn đang ở trạng thái hôn mê sâu.
Trần Khiêm kiềm nén cơn đau đầu, rồi đi tìm Cổ Vũ Tiêu.
Nhưng lúc này mới nhận ra rằng Cổ Vũ Tiêu đã biến mất rồi?
Xảy ra chuyện gì vậy?
Trần Khiêm dìu Thiết Thành dậy, không khỏi tỉnh táo hơn nhiều.
Anh nhanh chóng đi tìm kiếm nhiều lần trong lối đi, nhưng không hề nhìn thấy tung tích của Cổ Vũ Tiêu.
Chẳng lẽ cô ta đã xảy ra chuyện rồi sao?
Trong lòng Trần Khiêm thoáng tự trách.
Nhưng bây giờ không phải lúc để do dự.
Bởi vì mình vẫn còn sống, cung Hải Vương đang ở trước mắt, nói không chừng Cổ Vũ Tiêu đã bị trôi dạt vào trong hang động trước mặt.
Trần Khiêm mang theo tia hy vọng này, rồi gọi Thiết Thành tỉnh lại.