Sau đó, có vệ sĩ đưa quần áo để cô ta che lại, xấu hổ rời đi...
Trần Khiêm đứng bên cạnh cười nhạt.
Sau khi cảnh tượng này xảy ra thì hội trường đã im lặng hơn nhiều.
“Loại dược liệu tiếp theo sẽ kiểm tra ánh mắt của mọi người, tên của nó là cỏ Ngũ Vị!”
Đấu giá lại tiếp tục.
“Ở đây có loại dược liệu này thật à?”
Trần Khiêm cũng thu hồi suy nghĩ.
Lập tức vui mừng nói.
"Tôi nói rồi mà cậu Trần, hội đấu giá dược liệu, rất nhiều những thứ mới lạ, chỉ cần cậu có thể nói tên ra, nhất định ở đây sẽ có!"
Tâm trạng Dương Vệ thoải mái, cười nói.
"Loại thuốc này, bởi vì đặc biệt, cho nên, giá khởi điểm là hai mươi triệu!"
MC nói.
Giờ phút này người nhà họ Minh nhìn nhau. Sau đó bọn họ nói: "Hai mươi triệu!”
Sau đó nhìn bốn phía, xem ai sẽ tăng giá.
Hiển nhiên, người nhà họ Minh cũng đến vì cỏ Ngũ Vị.
Chẳng lẽ bọn họ cũng biết tác dụng của loại dược liệu này? Trần Khiêm nghi ngờ. “Ba mươi triệu!” Trần Khiêm tăng giá.
Lập tức cũng nhận được sự cảnh cáo của người nhà họ Minh.
“Năm mươi triệu!"
Người nhà họ Minh lại nói.
“Mẹ ơi, lại là năm mươi triệu!”
Hội trường lại ồn ào.
Mà Lý Nhã Lệ nhìn Trần Khiêm lắc đầu. Chỉ sợ chốc nữa cậu sẽ không biết tại sao mình lại chết. Nhiều tiền như vậy, nếu như cậu không trả được thì không những là nhà họ Minh mà người bên ban tổ chức cũng sẽ không tha cho cậu đâu.
“Mười triệu!” Trần Khiêm nói.
“Phụt!”
"Ha ha ha, chàng trai kia ngốc hả, sao càng ngày càng hạ giá vậy?”
Hội trường cười vang. Lý Nhã Lệ không còn gì để nói.
“Cậu Trần, không thể ra giá như vậy!” Dương Vệ cũng tốt bụng nhắc nhở.
“Tôi chưa nói xong, ý tôi là, cho dù ai ra giá bao. nhiêu, tôi đều trả thêm mười triệu!”
"Ôi trời"
Tất cả mọi người trong hội trường đều ngơ ngác. Lý Nhã Lệ há to miệng.
Nhà họ Minh cũng không dám ra giá nữa.
Kêu mười tỷ cũng được nhưng lỡ như chàng trai kia không nhận thế chẳng phải sẽ bồi thường hay sao?
Lúc này, một tên bảo vệ đến bên cạnh người nhà họ. Minh, ghé vào tai họ nói gì đó.
Người nhà họ Minh lạnh lùng nhìn Trần Khiêm, sau đó ngồi xuống.
Dược liệu, cuối cùng được mua với cái giá năm mươi triệu.
Hôm nay Trần Khiêm mua dược liệu quý giá, anh đã tiêu hết một trăm năm mươi triệu tệ.
Cũng chỉ bằng tiền tiêu vặt trong một ngày của chị mình.