Kỹ năng của hắn rất yếu, vội vã chạy khỏi ngục giam kêu cứu.
Soạt!
Tiếng xé rách ghê tởm vang lên.
Hắn đã bị xé làm đôi!
'Trần Khiêm leo lên bậc thang, chậm rãi ra khỏi ngục. giam, lắng nghe âm thanh, nhanh chóng phán đoán được vị trí của Dương Hạ.
Lúc này, người nhà họ Mạc đều ở sân sau.
Có rất ít người đang ở khu vực phòng khách.
'Thỉnh thoảng đụng phải vài người, Trần Khiêm dứt khoát ra tay chém dao xuống.
Chẳng mấy chốc Trần Khiêm đã đến được của phòng Dương Hạ.
Đạp mở cửa phòng.
“Ai?”
Mạc Cường đang cởi quần áo của Dương Hạ. Cửa bị phá vỡ, anh ta giật mình.
Đặc biệt là toàn thân người đến lấm lem bùn, giống như vừa từ dưới đất bò lên.
Nhưng lúc này, Dương Hạ yếu ớt lại biết người đến là ai.
“Trần... Trần Khiêm, mau... mau cứu tôi!” Dương Hạ vội cầu cứu.
“Trần Khiêm? Cậu ta... sao cậu ta lại chạy ra ngoài được?”
Mạc Cường ngạc nhiên.
Sợ hãi đến nỗi hai chân mềm nhữn, dựa vào tường, muốn theo góc tường chuồn ra ngoài.
“Hửm?” Bị Trần Khiêm nắm cổ nhấc lên. “Tha cho tôi, đừng giết tôi!”
“Người nhà họ Mạc, tất cả đều phải chết!”
Rắc!
Hơi dùng lực, xử gọn Mạc Cường. “Trần Khiêm, anh không sao rồi?” Dương Hạ yếu ớt ngồi dậy, vội hỏi. Trần Khiêm nhìn cô ta, gật đầu.
“Tôi mượn chỗ cô tắm một lát!”
“Hừ, vô dụng, tất cả đều là đồ bỏ đi. Chỉ có mấy con chó cũng khám không xong, các người đều là lang băm!”
Người của nhà họ Mạc đều đang ở trong sảnh chính. Mạc Vũ đang tức giận.
Mỗi con chó của Mạc Vũ đều rất quan trọng, Mạc Vũ đã tốn rất nhiều tâm huyết để huấn luyện chúng.
Vì vậy người của nhà họ Mạc cũng rất coi trọng. “Cút hết đi!” Mạc Vũ lại măng.
Một nhóm bác sĩ thú ý nhếch nhác chạy thục mạng!
“Hình như có gì đó không ổn!”
Lúc này, ông già bên cạnh Mạc Vũ nói.
Ông ta là Mạc Vân Sơn, hiện tại là đại quản gia nhà họ Mạc, đồng thời cũng là một trong những người có thực lực mạnh nhất của nhà họ Mạc ở Long Giang.
Kinh nghiệm dồi dào.
“Lại có gì không ổn nữa?”
'Tâm trạng Mạc Vũ hơi không tốt lắm, nói.
“Từ khi ở An Lĩnh về, trong lòng lão có hơi không chắc lắm. Liên tiếp ba ngày, lũ chó đều phát điền chết hơn phân nửa, cũng là một điềm chẳng lành, không biết có nên nói hay không?”
Mạc Vân Sơn nói.