Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 1316: Lần sau chúng tôi không dám nữa




'Trần Khiêm gọi một suất cơm rang trứng, sau đó ngồi bên cạnh chậm rãi ăn.
Ba người họ Lục ngồi bên cạnh chưa ăn được vài miếng.
Đã đứng dậy thu dọn đồ đạc chuẩn bị đi.
"Hì, nhà tôi ở trang viên nhà họ Lục, có cơ hội thì đến tìm tôi chơi nhé, tôi là Lục Hàm."
Lúc gần đi, Lục Hàm khẽ nói với Trần Khiêm. Sau đó ngay lập tức bị Lục Tuyết lôi đi mất. "Con nhóc này ngây thơ quá đấy!"
Trần Khiêm cười khổ.
Anh làm gì có tâm trạng mà đi nhà họ Lục gì đó tìm Lục Hàm chơi chứ.
Khó có được mấy ngày có thể tránh đi nơi phân tranh ân oán, Trần Khiêm ước gì thả lỏng một phen đây.
Mượn cơ hội này, Trần Khiêm cũng đến mấy địa điểm du lịch ở Long Giang dạo chơi một chút.
Tối hôm đó, sắc trời từ từ tối đen, Trần Khiêm mới nhớ tới anh phải đi tìm chỗ nghỉ chân.
"Mấy người làm gì đấy?" Ở đầu một con hẻm nhỏ.
Mấy tên say rượu đang lôi lôi kéo kéo một cô gái đi vào trong ngõ cụt.
"Làm gì, đương nhiên là mình cùng vui đùa một chút, đến nào cô eml"
Ba chàng trai trẻ nhất quyết kéo cô gái đi vào con hẻm tối.
Cô gái liều mình giấy dụa.
Bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn thấy một người thanh niên đang rảo bước tới gần.
Cô đẩy mạnh giấy khỏi mấy tên côn đồ.
Sau đó liền chạy tới khoác tay người thanh niên kia.
"Ông xã, bọn họ táy máy tay chân với eml" Cô gái kia vừa khóc vừa nói.
Đồng thời véo tay anh ta một cái, ý bảo mau mau phối hợp diễn với tôi đi.
"Ông xã?"
Ba tên du côn quay mặt nhìn nhau, vẻ mặt xấu xa nhìn về người thanh niên qua đường.
"Các người đừng hiểu lầm, tôi không phải chồng cô tai"
Người thanh niên lại sợ hãi vội vàng xua tay chối bỏ. Cô gái liền trợn mắt cạn lời.
Bà đây nhổ vào, còn có loại đàn ông nhát cáy thế này à?
Ba tên lưu manh cười to: "Ha ha ha, người đẹp thông minh phết đấy, đợi xíu, tí nữa anh sẽ dạy dỗ em cẩn thận đó nhat"
Ba tên đó định nhào lên lần nữa.
"Cảnh sát!"
Người thanh niên bỗng chỉ ra phía sau hô to.
"Lần sau chúng tôi không dám nữa!"
Ba tên du côn đồng loạt nhất trí ôm đầu ngồi xổm xuống đất, rồi mới quay ra sau xem xét.
Nhân lúc này: "Chạy maul"
Người thanh niên kéo cô gái xoay người chạy đi. Ba tên du côn kia nhanh chóng đuổi theo.
Một hồi nhìn lại, cô gái sắp chạy hết nổi rồi.
Người thanh niên đúng lúc trông thấy một cái nắp cống.
Anh kéo cô gái chạy lại đó, anh hơi dùng lực ở chân lật nắp giếng lên, sau đó vẩy nhẹ một cái.
Độp!
Một thanh âm vang lên, nắp giếng xoay tròn bay ra ngoài với tốc độ cao, đập ngã ba tên côn đồ kia.
Mà chuyện vừa xảy ra, cô gái lại không nhìn thấy. "Đến đây thôi, tôi chạy hết nổi rồi!" Chạy đến bên rìa công viên.
Cô gái đứng vịn hai tay vào đầu gối đứng thở dốc hổn hển.
Người thanh niên kia không phải Trần Khiêm thì là ai vào đây nữa.