Nhìn rõ hình ảnh trên đó, mọi người đồng loạt yên lặng.
Bởi vì tất cả mọi người nhận ra được kẻ đang quỳ gối khóc lóc thảm thiết trong video kia chính là cậu Văn.
"Chuyện này anh có thể bàn bạc với ba tôi, không có liên quan đến tôi đâu!"
Cậu Văn khóc lóc trên màn ảnh. “Tiểu Đào!"
Văn Sâm trừng trừng hai mắt nhìn con trai mình trong video.
Hai năm đấm siết chặt. Văn Đào trong đoạn phim kia không biết lúc này chợt thấy cái gì, hắn ta hoảng hốt đứng lên muốn chạy
thoát thân.
Thế nhưng hình như hăn ta bị thứ gì đánh trúng, lập tức phun ra máu tươi đỏ lòm, sau đó ngã rạp xuống đất.
Nhưng hắn ta vẫn cố hết sức giấy giụa tìm cách trốn.
Đến tận lúc có một người đến gần, kẻ này tưới đẫm xăng lên người hắn ta.
Sau đó, một đốm lửa dán sát cơ thể hắn ta, một tiếng nổ vang lên, hoa lửa bùng cháy.
Xung quanh tất cả chỉ còn tiếng la thảm thiết của Văn Đào.
"oeI"
Ở hội trường có người sợ đến mức hai chân phát run, nôn mửa không ngừng.
"Aaal"
Có người phụ nữ thấy cảnh đó xong như bệnh nhân mắc chứng tâm thần ôm đầu thét chói tai.
Đoạn video đã ngừng.
Đèn lại được bật sáng.
"Kẻ nào! Rốt cuộc là kẻ nào làm?"
Văn Sâm nổi điên hét lớn, ông ta đập tay xuống chiếc bàn trước mặt, bàn lập tức nát bấy, từng cơ thịt trên khuôn mặt ông ta giần giật co quắp.
Nhưng không ít thương nhân thấy cảnh này mà âm thầm vui mừng trong lòng, nghĩ rằng. Đúng là trên đầu ba thước có thần linh, báo ứng không phải không có chỉ là chưa kịp tới mà thôi. Xem, báo ứng của Văn Sâm tới rồi này!
Ba mẹ con nhà họ Úc cũng run sợ tựa sát vào nhau.
Vừa nãy thật sự là xém bị hù chết khiếp.
"Không ngờ nơi đây lại nhộn nhịp như vậy đấy!"
Đúng lúc này, cửa lớn của hội trường bị đẩy ra, nơi đó vang lên một giọng nói.
Sau đó mọi người liền thấy Trần Khiêm dẫn theo. một đám người đi vào.
"Ông chủ Trần!"
Không ít thế lực trong hội trường đã về phe Trần Khiêm.
Lúc này tất cả đều đứng lên kinh ngạc nói.
"Trần Khiêm?"
Tim Úc Kim Phi đập như sấm rền, cô ta ngạc nhiên nhìn Trần Khiêm.
Đã nửa năm không gặp, còn nhớ rõ nửa năm trước, Trần Khiêm để lộ thân phận ông chủ Tập đoàn Thiên Long của mình.
Lúc đó đúng là mình đã vô cùng tiếc nuối.
Cũng vô cùng căm hận Trần Khiêm, căm ghét anh ta không hề quan tâm đến mình, ngay cả một lời kết thúc mọi chuyện cũng không có.
Sau lại nghe được tin Trần Khiêm mất tích, trong lòng Úc Kim Phi vui mừng khôn xiết.
Cô ta nghĩ rằng: Cuối cùng kẻ ám ảnh mình không còn ở đây nữa rồi.
Nhưng khi em gái nói anh ta đã trở lại, cô ta liền hoảng loạn, tới tận giờ nhìn thấy người trước mắt đã không còn giống với Trần Khiêm của nửa năm trước, trong lòng cô ta dâng lên một cảm giác phức tạp khôn cùng.