"Ai cơ?"
Úc Kim Phi căng thẳng.
"Em đã nhìn thấy Trần Khiêm!"
Úc Kim Hương nói.
"Sao thế được?"
Tô Hồng và Úc Kim Phi đồng thời trừng to hai mắt. "Vậy thì có cái gì mà con sợ như vậy?”
Tô Hồng hỏi.
"Bởi vì... bởi vì..."
Không đợi Úc Kim Hương trả lời cho hết câu.
Lúc này, Văn Sâm là người tổ chức hoạt động tối nay đã tiến lên bục phát biểu.
"Mọi người xin hãy yên lặng!" Ông ta giơ tay lên ra hiệu.
Toàn bộ sảnh của nhà hàng, trong nháy mắt lặng ngắt như tờ.
"Ngày hôm nay, là ngày Văn Sâm tôi trở về, đầu tiên xin được cảm ơn sự ủng hộ của mọi người, nửa năm tôi rời đi đã xảy ra rất nhiều chuyện, cũng may chỉ qua đêm nay thôi tất cả sẽ qua hết. Hơn nữa, địa bàn thuộc về Tập đoàn Văn Sâm của tôi lớn hơn trước đây phân nửa, sau đó còn phải nhờ mọi người quan tâm nhiều!"
Văn Sâm đứng trên bục cao, tuy rằng lời nói thì có vẻ hòa thuận.
Thế nhưng cặp mắt độc ác của ông ta đã quét một lượt toàn bộ người đứng bên dưới.
Không một ai trong sảnh dám nhìn thẳng ông ta.
Đây chính là kết quả ông ta muốn đạt được trong tối nay.
Từ hôm nay trở đi, trên mảnh đất Thiên Thành chỉ có một tập đoàn duy nhất, đó chính là Tâp đoàn Văn Sâm.
Ông ta muốn tất cả phải thần phục dưới chân mình. Thấy đã đạt được thứ mình muốn.
Ông ta cười hờ hững, sau đó vỗ tay ra hiệu một cái, mấy tên đàn em áp giải theo mười mấy cô gái xinh đẹp. từ cánh gà đi ra.
"Ha ha, mấy cô nàng này đều là hầu gái thân cận của chủ tịch Trần của Tập đoàn Thiên Long kia. Chậc chậc chậc, xem dáng người này, đều là số một đấy! Ha ha ha, Văn Sâm tôi cũng hiểu được có món ngon thì phải chia sẻ. Nhân dịp buổi tiệc ngày hôm nay, tôi muốn tổ chức một hội đấu giá, mọi người mà vừa ý ai nhất định phải tham gia đấu giá đấy!"
Văn Sâm cười to.
"Tên Văn Sâm này cũng quá tàn nhẫn, đánh cho Tập đoàn Thiên Long tan đàn xẻ nghé thì không nói, còn bắt hết hầu gái của chủ tịch Trần mang ra đấu giá nữa, thật sự quá độc ác!"
"Đúng vậy, lúc Tập đoàn Thiên Long nắm quyền luôn chú trọng đạo đức, chính nghĩa, nhưng tên Văn Sâm này có khác nào loài gia súc không có tính người đâu? Sau này thì hay rồi, chúng ta đều phải chuẩn bị tâm lí bị hắn ta bóc lột tận cùng thôi!"
Bên dưới có thương nhân thấy Văn Sâm làm chuyện quá quất, không khỏi thấp giọng thảo luận.
"Có người nói, nhà họ Ngụy do có quan hệ tốt đẹp với chủ tịch Trần nên đã bị Văn Sâm chiếm sạch, ông ta đuổi hết người nhà họ Ngụy ra ngoài, phải theo kẻ như vậy quá không có cảm giác an toàn!"
Còn có người nói.
Thế nhưng tất cả chỉ dám thì thầm không dám lớn tiếng.
"Ha ha, bây giờ, đấu giá bắt đầu..." Văn Sâm lên tiếng bắt đầu.
'Thế nhưng bỗng nhiên đèn trong hội trường lại bị tắt hơn một nửa.
Ánh sáng bỗng ảm đạm.
Sau đó, trên màn chiếu lớn trong hội trường bỗng xuất hiện một video.
"Chuyện gì đây? Nhân viên đang làm cái trò gì vậy? Có phải muốn chết hết rồi hay không?" . Truyện Quân Sự
Quản gia quát lên.
Người bên dưới khó hiểu quay qua nhìn nhau.
"Xin hãy tha cho tôi, đừng giết tôi mà.
Trong lúc mọi người còn đang bực bội khó hiểu, video kia bỗng bắt đầu phát hình.