"Hả?"
"Ôi đệch, thầy đứng dậy làm gì vậy?"
Úc Kim Hương thốt lên ngạc nhiên.
Úc Kim Phi liếc mắt nhìn Trần Khiêm, giọng nói chứa đầy sự chanh chua ghét bỏ: "Không có chuyện của anh ở đây đâu, nhanh ngồi xuống đi, cẩn thận để mẹ không vui thì sẽ đuổi đánh anh ra khỏi cửa đấy!"
"Đúng vậy đó, cái gì tốt đẹp cũng xán vào, thật là mất mặt!"
Bạn thân của Úc Kim Phi khinh bỉ mà nói. 'Trần Khiêm khởi động gân cốt của mình một hồi.
Anh không thèm đáp lại bọn họ mà đi thẳng lên sàn đấu.
"Anh ta... anh ta điên rồi sao?”
"Có phải bị dồn nén lâu quá, đầu óc hỏng luôn rồi không?"
Người bạn kia vẫn tiếp tục.
"Cậu chủ!"
Người của Tập đoàn Thiên Long và thị trấn Đáp Câu đồng loạt đứng lên, sau đó cúi gập người trước Trần Khiêm.
"Chuyện gì vậy?”
Chuyện vừa xảy ra khiến mọi người đều trợn tròn cả mắt.
Úc Kim Phi cũng giật mình há hốc miệng. Cậu chủ?
Sao bọn họ lại tỏ ra cung kính với Trần Khiêm như vậy?
Vậy chẳng phải tức là Trân Khiêm chính là ông chủ của Thiên Long, ông chủ Trần bí ẩn kia cũng chính là Trần Khiêm sao?
Đáng sợ, vô cùng đáng sợ.
'Thẩm Mộng và Dư Giang đứng gần đó nhìn thấy cha của Dư Giang đứng dậy cúi chào, cha của anh ta còn kéo lấy ống tay áo của Dư Giang ý bảo anh ta cũng nhanh đứng dậy đi.
Lúc ấy anh ta cũng chưa kịp hoàn hồn.
Mãi cho đến lúc Trần Khiêm đứng lên chỉnh trang lại bộ vest của mình, sau đó từ từ đi lướt qua trước mắt bọn họ.
Quanh người Trần Khiêm đột nhiên dâng lên khí thế của kẻ đứng đầu, khiến Dư Giang không tự chủ được mà phải đứng lên.
"Anh... hóa ra anh chính là Thẩm Tang?"
Đôi mắt xinh đẹp của Takena Miko không khỏi trừng †o, đột nhiên cô ta bật cười.
"Cô Miko thân mến, bởi vì một vài nguyên nhân chưa kịp thông báo thân phận thật, thật sự xin lỗi cô!"
'Thẩm Lam đứng một bên phảng phất như đang nằm mơ vậy, cô châm chậm đứng dậy.
Sau khi khách sáo chào hỏi đôi câu với Takena Miko, Trần Khiêm đi đến trước mặt Thẩm Lam.
"Tiểu.. "
"Chị Lam! Chờ em giải quyết xong xuôi chuyện này, em sẽ giải thích hết thảy với chị!"
Trần Khiêm nhẹ nhàng giơ tay phủ lên đôi môi Thẩm Lam, ý bảo cô ấy đừng nói toạc thân phận của anh ra.
Thẩm Lam nắm chặt cánh tay Trần Khiêm, gật đầu thật mạnh.
Anh lại quay sang xoa xoa đầu Tiểu Bối.
Sau đó Trần Khiêm mới quay đầu nhìn về Takena Ichito đang đứng trên sàn đấu.
"Anh... có thể đại diện cho gia tộc Takena sao?" Trần Khiêm nói, đồng thời nhìn về phía Takena Miko.
Bởi vì khi nấy anh bắt tay với Takena Miko đã phát hiện ra rằng, cánh tay phải của Miko có vết tích từng được băng bó.
Điều này làm Trần Khiêm nhớ tới buổi tối mấy hôm trước người mặc áo đen bị anh làm bị thương, cuối cùng lại biến mất một cách bí ẩn kia.
Xem ra, Takena Miko này thật sự không đơn giản như vẻ bề ngoài.
Cô ta mới đích thực là cao thủ của gia tộc Takena. Cho nên anh mới hỏi câu như vậy.
"Có thể!"
'Takena Ichito gật đầu nói.
"Vậy được, đừng lãng phí thời gian nữa, chúng ta bắt đầu ngay đi!"
'Trần Khiêm cười, bước lên sàn đấu...