Dương Huy vừa cười vừa nói.
Nói thật lòng, sau khi lên đại học Trần Khiêm là người duy nhất trong phòng ký túc xá này từng trải qua yêu đương, hơn nữa còn là yêu loại con gái không dễ dàng gì thỏa mãn như Dương Hạ.
Ngày trước Trần Khiêm mua rất nhiều quà tặng cho. Dương Hạ, kinh nghiệm đầy mình.
Vì vậy rõ ràng là nên đi cùng Trần Khiêm rồi
Đương nhiên Trần Khiêm không có vấn đề gì.
Hơn nữa dắt Dương Huy tới cửa hàng quà tặng
Anh cũng cảm thấy hứng thú.
Tối hôm qua Trần Khiêm đã hạ quyết tâm rồi, mặc kệ có thành hay không, anh cũng muốn thử theo đuổi Tô Mộc Vũ.
Theo đuổi nữ sinh, đương nhiên phải tặng quà rồi.
Trần Khiêm và Dương Huy cùng nhau đến một cửa hàng quà tặng bình dân ở bên ngoài cổng trường.
Nơi này đương nhiên không thể so với những cửa hàng xa xỉ khác, nhưng cũng có những mặt hàng cao cấp từ hai đến ba nghìn tệ.
Hơn nữa về quần áo và đồ dùng hàng ngày, giày, túi thì có vô số.
Xem như cũng thuộc hàng chỉ tiêu tầm trung.
Gia đình bình thường như Dương Huy chịu tới nơi này mua quà cũng đủ thấy anh ấy rất thật lòng với Từ Hà rồi.
Hai người lựa chọn nửa ngày. Sau cùng mới đi tới quầy nữ trang cao cấp.
Trần Khiêm xem khäp bốn phía, xem xem có món nào phù hợp với Tô Mộc Vũ hay không.
"Rầm!"
Mà ngay lúc Trần Khiêm đi ngang qua gian phòng thử đồ, cửa thử đồ bỗng bị đẩy mạnh ra.
Đập thẳng vào người của Trần Khiêm.
Sau đó truyền đến một âm thanh quyến rũ.
"Em nói không được chính là không được mà, cho dù có được thì cũng không phải ở đây á, anh cứ mua cho em bộ quần áo này đi rồi mình lại nói tiếp!"
Là tiếng của một nữ sinh, nghe rất mềm mại.
"Ai da, ngày hôm nay đã mua tận hai bộ rồi, em vẫn muốn mua tiếp sao, bộ này rất là đắt đấy!"
Một gian phòng thử đồ nhỏ chút xíu mà cả đôi nam nữ vào, hơn nữa nghe cuộc nói chuyện của hai người, đại khái có thể đoán được vừa rồi nam sinh này muốn làm gì.
Có kha khá người đều nhìn qua bên này.
"Không chịu đâu không chịu đâu, em còn muốn cả bộ này nữa, cả hai cộng lại mới chỉ ba mươi nghìn, vậy mà anh cũng không mua được cho em hay sao, không phải anh có. rất nhiều tiền sao?"
Nữ sinh kia kêu lên bất mãn. Sau đó đi thẳng ra ngoài.
Nhìn thấy một nam sinh đang đứng ngơ ngác ở trước mắt, cô ta giận giữ đẩy ra: "Cậu tránh ra....!"
Nhưng lời chưa nói xong, cô ta liền ngớ người ra.
Chàng trai trước mät lại chính là Trần Khiêm.
Bây giờ Trần Khiêm đúng thật có hơi đơ ra, cảm giác đầu cũng ong ong, bởi vì cô gái đứng trước mặt không phải ai khác mà lại chính là Dương Hạ.
"Mẹ nó, thật là sao mà xui xẻo thế không biết, Trần Khiêm, không ngờ hôm nay lại đụng phải anh!"