Người phụ nữ kia đang định chửi bới.
Nghe xong liền im bặt.
Anh Bưu sắp động thủ đến nơi cũng ngơ ngác.
Hai người đưa mắt nhìn nhau.
Bởi vì người thanh niên này nói chuẩn đến từng chút, đồ này đích thị là đồ nhái, lúc mua giá một
nghìn chín trăm chín mươi chín tệ!
"Cho nên chúng tôi chỉ đền cùng lắm là hai ngàn tệ!"
Người thanh niên cười nói.
"Cô Mai, đem hai ngàn tệ đền đi!"
"Được rồi!"
Lý Mai gật đầu.
Người thanh niên đưa tiền cho anh Bưu.
Anh Bưu kia, trước mặt đông người như vậy bị người thanh niên chỉnh cho, mấu chốt là người thanh niên còn ăn đậu hũ con bồ mình nữa, nói xé váy liền xé váy.
Còn trước mặt nhiều người vạch trần người phụ nữ kia mặc đồ nhái.
Nếu cứ vậy rời đi, vậy anh Bưu kia không còn biết giấu mặt mũi đi đâu!
"Được lắm ranh con, khá lắm, cứ cho là đồ giả đi, nhưng cậu dám xé váy của bạn gái tôi, như vậy đủ để ông đây tẩn chết cậu chưa?"
Anh Bưu nổi giận. Vung nắm đấm đánh về phía người thanh niên. Ầm!
Một âm thanh dội lại.
Nắm đấm của anh Bưu bị người thanh niên chặn được.
Người thanh niên thoáng dùng chút sức. "ÁI Đaul Đau!"
Anh Bưu khổ sở gào khóc.
Lòng thì sợ hãi.
Nhìn người thanh niên này tưởng chừng có thể dễ dàng hạ được, nhưng tay anh rất có lực!!!
"Muốn đánh nhau sao? Vậy đành tiếp chiêu!"
Người thanh niên mỉm cười.
Cổ tay bị bẻ kêu răng rắc, tiếp sau người thanh niên dùng lực mạnh bẻ ngược cánh tay anh Bưu.
Sau đó người thanh niên nhấc chân, một cước đá anh Bưu lật ngửa.
"Ôi! Tay của tôi!" Anh Bưu thống khổ kêu khóc.
Mấy tên thủ hạ của hẳn ta thì đứng xem đến ngơ người.
Lúc nãy nhìn thấy thân thủ của người thanh niên lúc anh siết lấy nằm đấm của anh Bưu, bọn họ đều nhận ra anh rất lợi hại.
Bây giờ nhìn thân thủ thế này, xông lên thì khác nào đưa xương cho người ta bẻ.
Nên không ai dám động đậy.
"Không sao hết, đau một chút là hết ấy mà!".
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Ngài Ảnh Đế Đang Hot Và Cậu Nghệ Sĩ Hết Thời
2. Kẹo Sữa Bò
3. Đối Tượng Kết Hôn Của Tôi Lắm Mưu Nhiều Kế
4. Xuyên Thành Bạn Đời Của Nhân Vật Phản Diện Tàn Tật Độc Ác
=====================================
Người thanh niên ngồi xổm xuống nói.
Anh Bưu lúc này đang kêu khóc thảm thiết, rõ ràng nhìn thấy cánh tay mình đã gấy cong, nghe. xong lời này nhìn lại thì thấy không đau thật.
Nhưng cánh tay trông biến dạng như vậy nhìn hơi ghê.
Lúc này trông thấy người thanh niên đang thản nhiên nhìn mình, anh Bưu thấy ý cười trên mặt người này sao lại dọa người như vậy.
Trán đầy mồ hôi: "Cậu... Cậu muốn làm gì?"
Người thanh niên vỗ vai anh Bưu cười cười: "Anh Bưu, ở đây nhiều người như vậy, tôi cũng đâu có làm gì anh được, không phải anh muốn chúng tôi bồi thường sao, nào, chúng ta ra chỗ khác nói chuyện!"