Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 1129: Thuận theo tình thế mà rời đi




Lòng Trần Cận Đông đâu có dễ chịu gì cho cam.
Trần Khiêm ở lại sẽ khiến Mạc Trường Không có cớ đối phó với nhà họ Trần.
Cho dù nhà họ Trần bây giờ có thể một mất một còn với Mạc Trường Không, nhưng chung quy cũng sẽ tổn thất lớn.
Cơ nghiệp lung lay đồng nghĩa với việc mất đi năng lực tìm kiếm Hội Thái Dương.
Nhà họ Trần sẽ duy trì được bao lâu nếu mất đi hi vọng tìm kiếm Trần Bình An?
Trần Khiêm rời đi, là tranh thủ cho nhà họ Trần một thời cơ lớn.
Trần Cận Đông hiểu ý đồ của con trai.
Nhưng mà con trai rời khỏi cái bóng của gia tộc, con đường sau này sẽ khó khăn. Mạc Trường Không và nhà họ Long sẽ không buông tha Tiểu Khiêm.
Trần Cận Đông năm tay thành năm đấm. Không nói cũng biết, để nói ra câu nói đó, nội tâm Trần Cận Đông đã phải đấu tranh dữ dội đến mức nào.
“Tốt! Tốt lắm! Không ngờ Trần Cận Đông anh đến con trai cũng không màng!”
Lông mày Mạc Trường Không nhíu chặt.
Sau đó lạnh lão cười: “Đường còn dài, cứ đợi mà xem. Bác Ba, hôm nay coi như nể mặt bác. Món nợ của nhà họ Trần tôi sẽ từ từ tính!”
Nói xong, Mạc Trường Không lạnh lùng phất tay rời đi.
Vì tài sản của gia tộc, Trần Cận Đông có thể đẩy con trai ra đầu sóng ngọn gió.
Nếu mình cứ lấn tới, e rằng Trần Cận Đông sẽ nổi điên lên.
Nếu thật sự đem hết thực lực của nhà họ Trần ra đối phó với mình, Mạc Trường Không cũng không còn lợi lộc gì.
Vì vậy, nếu tiếp tục ở lại thì cơ bản là không có lợi gì.
Tuy nhiên, cho dù Trần Khiêm ra đi khiến ông ta không còn lí do nào ở lại, nhưng trong lòng Mạc Trường Không hiểu rõ, sau này ông ta vẫn là con bài mặc cả lớn nhất dùng để đối phó với nhà họ Trần.
Cho nên, Mạc Trường Không không mấy sốt ruột.
Thuận theo tình thế mà rời đi.
“Nhị trưởng lão, cứ vậy mà tha cho nhà họ Trần sao? Tài sản của họ rất đồ sộ, hơn nhà họ Mạc mà ông lập ra ở tỉnh Long Giang gấp mấy lần!”
Rời đảo. Một thuộc hạ nói.
“Ha ha, sao tôi lại không biết chứ, nhưng lúc này chúng ta chưa cần liều mạng đấu với nhà họ Trần. Nội bộ gia tộc còn nhiều phe cánh ngấm ngầm chống đối tôi. Cho dù cuối cùng có thắng thì e rằng cũng đã cạn sức rồi. Trước tiên cứ đi dẹp yên các phe cánh chống đối đãi”
“Cho nên, nếu muốn một mũi tên trúng hai đích thì cũng phải dựa vào Trần Khiêm!”
“Truyền lệnh đến nhà họ Mạc ở Long Giang và các tổ chức chúng ta bồi dưỡng trên cả nước theo dõi sát sao, nếu ai bắt được Trần Khiêm nộp lên sẽ được thưởng bất cứ thứ gì họ muốn!”
Nhị trưởng lão híp mắt nói.
"Như vậy, cho dù Trần Khiêm trốn ở chân trời góc bể cũng trốn không thoát, vẫn là ở trong tay chúng ta"
Thuộc hạ cười cười gật gù.
Tối đó. Bến tàu Cảng Đảo. Trần Khiêm xách va li bước xuống tàu.