"Tốt lắm, bảy ngày sau chúng tôi đến tiếp nhận!"
Hậu Bình nói. Sau đó, Trần Khiêm dẫn người rời đi.
Khách khứa thấy nhà họ Long gặp chuyện như vậy cũng không dám nán lại.
Tất cả đều vội vàng tháo chạy.
"Ba, sao phải kí? Tại sao? Cùng lắm nhà họ Long chúng ta liều mạng, chúng ta đâu có sợ chết!"
Người đàn ông trung niên khóc lóc. "Bốp!"
Ông cụ tát một cái thật mạnh lên mặt người trung niên đó.
"Đồ khốn! Mày muốn nhà họ Long này tuyệt tử tuyệt tôn sao?"
Ông cụ miệng run rẩy, ánh mắt lạnh băng... "Lần này chúng ta thua dưới tay chị em nhà họ
Trần! Chúng ta âm thầm đấu đá với họ, nhưng mà, thế lực của chị em nhà họ Trần quá mạnh!"
Ông cụ năm chặt tay.
"Ba, chúng ta không còn gì nữa rồi!"
Ông cụ gật đầu: "Đúng vậy, mất hết rồi!"
"Nhưng mà, nhà họ Long chúng ta đã phát triển mấy trăm năm rồi, đâu dễ dàng mai danh ẩn tích ở Hoa Hạ, bởi vì chúng ta còn có con bài chốt mài"
"Con bài chốt?"
Ông cụ khẽ gật đầu.
"Mọi người... Có ai nghe về nhà họ Mạc ở Yên Kinh chưa?"
"Nhà họ Mạc?"
Người trong họ đều läc đầu.
"Không sai, nhà họ Mạc, đây là gia tộc bí ẩn nhất Hoa Hạ, cũng là gia tộc duy nhất có thể đối phó với nhà họ Trần!"
Ông cụ híp mắt trầm tư nói.
"Vài thập niên trước, nhà họ Long và nhà họ Mạc có qua lại, nhưng mà sau đó xảy ra một số chuyện nên không còn qua lại nữa!"
"Ba? Là chuyện gì?"
Có người hỏi.
"Ha ha, năm đó, nhị trưởng lão của nhà họ Mạc từng đến nhà họ Long chúng làm làm khách. Vốn nhà họ Mạc là ẩn tộc, sẽ không tùy tiện can dự vào những việc bên ngoài, nhưng nhị trưởng lão của nhà họ Mạc - Mạc Trường Không thì khác, ông ta rất tham lam phồn hoa phú quý bên ngoài!"
"Hơn nữa lại là một người đầy tham vọng, ông †a từng ép chúng ta thỏa hiệp, đứng dưới sự bảo hộ của ông ta, nhà họ Long chúng ta phải làm đầy tớ của ông ta, nghe lời ông ta! Đương nhiên, điều kiện là ông ta sẽ giúp nhà họ Long trở thành gia tộc quyền quý bậc nhất trong thiên hại" Ông cụ nói.