Bác Sinh lại càng không biết Tiểu Bối đi đâu.
“Ôi, biết thế thì trước đây tốt với Tiểu Bối một chút. Giờ thì hay rồi, quan hệ căng thẳng như vậy, muốn làm dịu lại cũng không có cách mài”
Mợ Hai ra khỏi phòng làm việc với vẻ mặt bất lực.
Lắc đầu thở dài. Chớp mắt đã một ngày trôi qua.
Ngày hôm sau, nhà mợ Hai đã đến đợi từ sớm, nhưng đợi cả buổi sáng cũng không thấy Tiểu Bối đến.
“Mẹ, con thấy chúng ta đừng đợi như này nữa, Dương Tiểu Bối bây giờ là người đứng đầu khu vực phía Bắc, đâu có giống ngày xưa, sao có thể coi trọng chúng ta được!”
Dương Nghiên bất mãn nói. Dương Tiểu Bối bỗng dưng phất lên, Dương Nghiên cũng vô cùng khó chịu, thậm chí dùng từ hâm mộ, đố kị, hay căm ghét cũng không thể tả nổi.
Bản thân là con gái, tìm được một người nhà giàu để kết hôn là tốt lắm rồi.
Huống hồ còn được làm người đứng đầu của một khu vực.
'Thế này chắc chắn là chị đại rồi!
Nhưng những thứ này có ghen tị cũng không ghen tị nổi. Bây giờ Dương Nghiên nghĩ, nếu mình lấy lòng Tiểu Bối, biết đâu mình còn có thể được
làm chị hai, như vậy cũng hạnh phúc rồi.
“Kiên nhãn một chút, dù sao thì Tiểu Bối cũng khác trước rồi!"
Mợ Hai nói.
Lúc này, thấy Quách Thái Phụng vội vã chạy đến.
“Ôi em Năm, chào buổi sáng nhé, sao không thấy Tiểu Bối đến với em vậy?”
Mợ Hai hỏi. Quách Thái Phụng hơi sốt ruột nói: “Em còn đang định hỏi mấy người đây? Tiểu Bối chưa đi làm à?”
“Bọn cháu đợi sắp ba tiếng rồi mà cái bóng cũng chả thấy đâu!”. Truyện Bách Hợp
Dương Nghiên nói.
“Vậy thì lạ thật, từ hôm qua đến giờ gọi điện thoại cho Tiểu Bối đã không liên lạc được rồi, A Sinh cũng không thấy con bé, cháu nói xem con bé có thể đi đâu được nhỉ? Với lại dù có đi đâu thì cũng không thể cứ tắt máy mãi thế được?”
Quách Thái Phụng nói. Mợ Hai với Dương Nghiên nhìn nhau.
Sau đó nói: “Chắc không phải Tiểu Bối xảy ra chuyện rồi chứ? Đến giờ còn tắt máy à?”
Quách Thái Phụng không có ý kiến, vội gật đầu nói: “Đúng vậy, vẫn tắt máy!”
“Ôi chao, vậy làm sao bây giờ?”
Mợ Hai cũng không có cách nào.
Nhưng vẫn an ủi nói: “Em Năm, em cũng đừng lo lắng, Tiểu Bối giỏi giang như vậy, sẽ không có chuyện gì đâu, chúng ta đợi tiếp đi! Nếu quả thật không ổn nữa thì nghĩ cách saul”
Quách Thái Phụng gật đầu, vẻ mặt thấp thỏm.
Chẳng mấy chốc cũng sắp hết ngày.
Ngày thứ ba, ngày thứ tư... Cho đến ngày thứ bảy!
“Bên kia nói thế nào?”
Trong hội nghị gia tộc nhà họ Dương, bác Cả Dương Ngọc Đình vội hỏi.
“Đến hiện tại vẫn chưa điều tra ra được bất cứ manh mối nào, rốt cuộc Tiểu Bối làm sao vậy?”