Sau đó trò chuyện vài câu, hai người mới cúp máy.
“Mộc Vũ, thế nào rồi? Trần Khiêm có đến không?”
'Tô Mông Mông vừa thu dọn những thứ cần thiết cho lần ra nước ngoài phỏng vấn, mấy người bạn cùng phòng cũng cười hỏi Tô Mộc Vũ.
Dù sao thì lần trước gặp nhau, Trần Khiêm là một cậu ấm của Kim Lăng.
Nhưng sau lần đó lại phát hiện Trần Khiêm là một cậu ấm đẳng cấp thế giới, hơn nữa còn vô cùng giàu có.
Cái gọi là giá trị đã khác, thì con người cũng sẽ thay da đổi thịt.
Nhóm Tô Mông Mông giống như chưa từng được gặp Trần Khiêm, rất háo hức muốn gặp Trần Khiêm.
Lần này ra nước ngoài phỏng vấn, với tư cách là phóng viên chính, Tô Mộc Vũ có quyền mang theo hai trợ lý.
Hai người trợ lý này, chắc chắn là Tô Mông Mông với Ngô Văn Văn rồi.
Mặc dù trước đây Tô Mộc Vũ với Ngô Văn Văn âm thầm tranh hơn thua với nhau, nhưng sau chuyện lần trước ở đài truyền hình, quan hệ giữa hai người đã tốt hơn rất nhiều.
“Cậu ấy nói sẽ đến!”
Tô Mộc Vũ cười ngọt ngào.
“Wow, tuyệt quá đi. Lần này anh Trần Khiêm đích thân đến, tớ có thể tưởng tượng ra cảnh tượng lúc đó rồi! Đến khi đó bạn trai của bọn tớ cũng đến tiễn bọn tớ, Mộc Vũ, cậu giới thiệu bọn họ với nhau nhé?”
Tô Mông Mông cười nói.
“Được thôi!”
Ba người vui vẻ cười nói.
Cốc cốc!
Lúc này vang lên tiếng gõ cửa, sau đó cửa phòng kí túc xá mở ra.
Là Mã Nam.
“Mộc Vũ, vừa rồi tôi ở dưới lầu thì thấy hàng chuyển phát của các cậu, cho nên cầm lên cho ba cậu!”
Mã Nam vừa nói vừa đưa ba kiện hàng nhỏ. “Hừ, cảm ơn!” Ngô Văn Văn hừ một tiếng rồi nói.
Chuyện lần trước cô ta giúp Dương Hoa Lệ hãm hại Mộc Vũ, mọi người đều rất tức giận.
Nhưng rõ ràng Tô Mộc Vũ cũng không tính toán gì với cô ta.
“Cảm ơn cậu nhé Mã Nam, đưa tớ đi!”
Tô Mộc Vũ nhận lấy.
“Mộc Vũ, lần này cảm ơn cậu đã nhường tớ cơ hội làm một chương trình ở đài truyền hình, thật sự cảm ơn cậu!”
“Đừng khách sáo, chúng ta đều là bạn tốt mà! Đúng rồi, mở ra xem thử bên trong là gì vậy!”
Tô Mộc Vũ cười nói.
Trong phòng có ba người nhóm Tô Mộc Vũ, bây giờ thêm cả Mã Nam.
Rõ ràng Mã Nam cũng muốn thân thiết với Tô Mộc Vũ hơn nên cũng không rời đi.
“Trời đất, sao lại gửi hàng cho ba bọn mình nhỉ, chẳng lẽ là bạn trai bọn mình à, ha ha, chắc chắn là không phải rồi!”
Tô Mông Mông rớt não nói.
“Tớ nghĩ chắc là đội khảo sát lần này gửi đấy, dù sao ba bọn mình cũng được xem là thành viên đồng hành với đội khảo sát mài”
“Đúng đúng đúng!”
Vừa nói ba người vừa mở bưu kiện của mình.