Thiên Ma Nữ Vương

Chương 99




Trong ma cung, Thiên Ma vẫn ngồi trên ngai vị của mình, dõi mắt nhìn theo từng bước chân đến gần của người bên dưới.

Hình ảnh này rất quen thuộc, giống như cảnh đã diễn ra nhiều lần trong quá khứ.

Giữa không gian vắng lặng, từng bước chân của nàng vang lên như mũi dao đâm vào trong tim hắn.

Nàng đã quay trở lại!

Hắn rốt cuộc được gặp lại nàng rồi, chỉ là… nàng đến đây để lấy mạng hắn!

Số mệnh lần nữa lặp lại, không thể thay đổi.

Y Nhi ngước mặt lên nhìn Thiên Ma, ánh mắt cả hai giao nhau, nàng thấy rõ sự giãy giụa trong mắt của hắn.

– Ta đến rồi… đến để kết thúc sự tồn tại của Thiên Ma…

Hắn vẫn ngồi yên bất động, chăm chú nhìn theo đôi môi đang mấp máy của nàng.

Ánh mắt giá lạnh của nàng càng lúc càng trở nên nhu hòa, lại nói:

– … cho nên, hãy chờ ta, chờ ta giải thoát cho chàng, Thiên…

Nguồn năng lượng trong cơ thể Y Nhi đã không kiềm được sự kích động của mình, nó đã tự mình thoát ra khỏi cơ thể Y Nhi, huyễn hóa thành một hình dạng trong suốt, hướng về Thiên Ma mà kêu gào.

Huyễn hình kia muốn lao về phía Thiên Ma sống mái nhưng đột ngột hành động bị ngưng lại.

Nó kinh ngạc quay đầu nhìn nữ nhân đang kiềm chế mình, vỏ bọc của nó mà nổi giận. Y Nhi cũng không nương tay, bàn tay đang nắm một đầu sợi dây liên kết giữa nàng và nó liền siết chặt lại rồi giật về, bắt huyễn hình kia phải lui lại.

Đây là lần đầu tiên nó bị như vậy, vỏ bọc kia lại dám vô lễ với nó như thế đã làm nó thật sự tức giận rồi.

Y Nhi cũng không nhún nhường, quát lớn:

– Ngươi rốt cuộc chỉ là nguồn năng lượng trong cơ thể ta mà thôi, dựa vào gì mà muốn chi phối ta? Hãy ngoan ngoãn nghe theo lệnh ta!!!

Huyễn hình kia đương nhiên không chịu thua, nó phản kháng lại, đáng tiếc cuối cùng, nó cũng chỉ là một chút linh tính được ban cho mà thôi, đơn giản và thuần khiết giống như một đứa bé có phần ngang ngạnh.

Nó muốn sử dụng sức mạnh của mình để đối phó với Y Nhi, nhưng hoàn toàn vô ích, bản thân của nó được sinh ra để bảo vệ con người nên nó không thể đả thương con người được, huống hồ nữ nhân ngang ngược kia còn là vỏ bọc của nó. Sức mạnh của nó vô dụng với nàng, chạm vào nàng như hóa thành cơn gió mát.

Nó tức giận càng muốn mạnh tay hơn, liên tục, liên tiếp tấn công dồn dập, tới tấp. Nhưng kết quả cuối cùng vẫn không thay đổi.

Tại sao lại như vậy? Nữ nhân kia không phải suốt mấy kiếp trước đều phải thuận theo ý muốn của nó sao? Tại sao nàng bây giờ lại dám đối nghịch với nó như vậy? Càng đáng giận hơn, dù nàng làm vậy nhưng nó lại không có cách gì đối phó với nàng!

Một khi nó không thể sử dụng sức mạnh của mình mà chỉ có thể dùng ý chí để chiến đấu thì chỉ qua một lúc sau, nó đã không còn đủ sức mà chịu đựng được nữa. Rốt cuộc, nó cũng phải chịu thua!

Huyễn hình kia dù còn ấm ức nhưng cũng phải nhu thuận đứng sang một bên.

Thiên Ma ngồi trên cao không lúc nào rời mắt khỏi Y Nhi, hắn đã chứng kiến toàn bộ cảnh nàng giằng co với nguồn năng lượng kia để giành thế chủ động. Nếu nàng thật sự có nguy hiểm, dù có phải trả giá thế nào, hắn nhất định cũng sẽ ra tay giúp nàng, nhưng nàng đã làm rất tốt. Đã giành chiến thắng rồi! Bây giờ, nàng đã hoàn toàn nắm được nguồn năng lượng kia trong tay, chính thức là một Thiên Nữ rồi!

Đây là chuyện mà trước kia chưa từng phát sinh!

Có thể nói là vì ở kiếp này đã xảy ra quá nhiều biến cố!

Năng lượng của Thiên Nữ thức tỉnh sớm hơn dự định rất nhiều, làm cho nàng có nhiều thời gian để tiếp xúc với nó và hiểu rõ về nó hơn. Còn những kiếp trước, nàng hoàn toàn bị động! Đến đúng thời khắc then chốt, năng lượng kia mới thức tỉnh, kèm theo nó là toàn bộ những ký ức xa xưa của nàng. Đột ngột chịu những gánh nặng, đả kích liên tiếp đó, một phần ý chí của nàng đã tắt ngủm, không còn muốn chiến đấu nữa. Chính vì vậy, nàng đã tuân theo vận mệnh mà nghĩ rằng đó là số phận của nàng!

Nếu như không phải ở kiếp trước, sau khi lấy lại hết những ký ức của mình, chịu sự đau đớn giày vò đó, nàng đã sinh ra một quyết định: xóa bỏ hoàn toàn những ký ức đau thương đó vào thời khắc cuối cùng của sinh mệnh!

Nàng không muốn, không bao giờ muốn lần nào nữa phải nhớ lại nó nữa!

Giây phút đó, nàng đã làm ra hành động đó!

Có lẽ nhờ sự quyết định đó mà ở kiếp này, nàng đã có thể thay đổi số phận, trở thành kẻ chủ động điều khiển sức mạnh kia!

- Thiên...

Trong không gian u tối bao trùm ấy, nàng cất tiếng gọi hắn.

- Thiên, thời gian qua ta đã đi qua rất nhiều nơi, gặp rất nhiều người. Trong đó, có người tốt, có kẻ xấu, có kẻ không thích ta, có kẻ chán ghét ta cũng có người thương cảm ta! Đó là một người rất kỳ lạ! Mọi sự trên đời này đối với người đó đều vô thường. Ông ấy đi khắp mọi nơi để cứu giúp người khác mà không mong cầu có người nhớ đến. Ông ấy làm mọi việc để giúp con người có thể sống tốt hơn mà không mong hồi đáp. Trong mắt ôn là hài hòa, là thông suốt, là tình yêu! Một thứ tình cảm vĩ đại, bao la, rộng lớn san xẻ cho tất cả mọi người... Ông ấy cứu giúp ta không phải vì ta là Thiên Nữ, không phải vì tương lai ta sẽ là người kết thúc cuộc chiến, không phải vì quá khứ đau thương trong những kiếp trước, không phải vì thương hại, mà chỉ vì ta là ta, là người cần giúp đỡ... Ta không biết, không biết vì sao bản thân mình lại là Thiên Nữ! Nhưng kiếp xa xưa đã xảy ra chuyện gì? Nguyên do từ đâu? Ông ấy nói: quá khứ đã qua đã không thể thay đổi được nữa, tương lai vô đinh phía trước lại không là điều đoán trước được, quan trọng là ta ở hiện tại nên làm gì! Ta nên làm gì bây giờ? Nên làm thế nào mới tốt? Thiên, ta bây giờ lại ích kỷ, ích kỷ không muốn chọn loài tình cảm bao la vô cùng tận kia, ta chỉ là một con người nhỏ bé, là một nữ nhân... muốn ích kỷ chọn hạnh phúc cho mình mà thôi...

Nàng nói mà đôi mắt dần trở nên ướt đẫm, làm hình bóng của hắn in trong mắt nàng cũng trở nên nhòe đi. Hắn vươn tay, vương tay về trước muốn chạm vào mặt nàng, nhưng khoảng cách giữa hai người lại quá xa, hắn chỉ có thể hướng về hình bóng của nàng mà thôi.

Y Nhi tiếp tục nói:

- Bởi vậy, ta muốn cuộc chiến này kết thúc! Muốn chấm dứt tất cả! Ta muốn hủy diệt Thiên Ma!

Theo lời tuyên bố của nàng, nguồn năng lượng Thiên Nữ trong cơ thể nàng sục sôi tuôn trào, vương lên thẳng trời tạo thành cột ánh sáng thứ hai cao đến tận trời xanh.

Thời khắc huy hoàng, tráng lệ nhất trong lịch sử cảu nhân loại đang diễn ra trước mắt mọi người.

Bạch Thiên Lam bàng hoàng nhìn hai cột ánh sáng cao tới tận trời kia. Rốt cuộc hắn đã tới trễ rồi hay sao?

- Y Nhi...