“Như vậy rất tốt! Thiên tài tuyệt thế hàng nghìn vạn năm mới xuất hiện sao? Thiên Vũ vương cũng vô cùng coi trọng sao?”
Trên mặt Hắc Cưu đều là nụ cười vui sướng: “Đợi ngươi bị giết rồi, thì mọi thứ đều thành hư không.”
Thiên tài còn chưa trưởng thành, thì cũng không có gì khác biệt so với người bình thường. Có thể nghìn năm sau khi Lý Phong chết, thì không còn bao nhiêu người nhớ đến hẳn nữa.
.......
Không chỉ có Vương phủ quận Viêm Võ, nhà họ Lý, Thiên Vu cốc... mà cả nhà họ Tân, Huyền Đạo môn, Kiếm tông đều nhận được tin tức. Hầu hết mọi người đều thay đổi sắc mặt.
Vị thiên tài tuyệt thế chưa từng thấy ở Đế quốc Thiên Vũ sẽ chết như vậy sao?
......
Ầm!
Trên bầu trời quận Thanh Vô, một khuôn mặt to lớn đang nhìn xuống. Mọi người đều cảm nhận được một cỗ uy áp to lớn, trong mắt bọn họ tràn đầy vẻ kinh hãi.
"Ai đã giết những yêu thú ở cấp độ Thất Phách cảnh kia?" Một giọng nói cực kỳ lạnh lùng vang lên, vang vọng bên tai mọi người.
Đôi mắt toát ra sự lạnh lẽo cùng phẫn nộ nhìn xuống phía dưới. Mỗi người đều cảm thấy mình giống như bị nhìn chằm chằm, trong lòng không khỏi rùng mình.
“Lý Phong, chạy mau! Đó là sinh mệnh Ma loại cấp độ Tam Hồn cảnh. Nhìn tình huống mà nói, chắc là đã ngưng tụ một hồn, nhưng cho dù đã ngưng tụ một hồn, ngươi cũng không phải là đối thủ.” Lúc này, trong đầu Lý Phong truyền đến giọng nói lo lắng của Huyền Long.
Trong mỗi cảnh giới, trên thực tế, chênh lệch giữa các cảnh giới nhỏ không nhiều, có thể thăng lên một cảnh giới nhỏ, thực lực chênh lệch gấp mấy lần, nhưng khoảng cách giữa cảnh giới lớn giống như lạch trời. Cho dù là chênh lệch giữa Đan Nguyên cảnh và Thất Phách Cảnh cũng cực lớn, huống chỉ là Thất Phách Cảnh và Tam Hồn cảnh!
Cường giả Thất Phách cảnh đỉnh cấp giống như con kiến khi đứng trước Tam Hồn cảnh yếu nhất. Hai người hoàn toàn không cùng đẳng cấp.
"Những người đó chết thì chết, hết cách. Cho dù không chết, thì nhiều nhất nghìn năm sau cũng sẽ đạt tới cực hạn tuổi thọ. Hiện tại ngươi bảo toàn mạng sống mới là quan trọng nhất. Mạng sống của ngươi đáng giá hơn bọn họ.”
Đối với Huyền Long mà nói, tính mạng của những người kia không đáng nhắc đến chút nào. Ông ta căn bản không bận tâm.
Khi gặp phải kẻ thù mạnh, chạy trốn mới là lựa chọn khôn ngoan nhất.
“Ngưng tụ một hồn sao?” Lý Phong thầm nghĩ.
Hắn nhìn khuôn mặt to lớn trong không trung, rồi lại đột nhiên bay vào không trung, trầm giọng nói:"Là ta giết những yêu thú kia.”
"Lý Phong, ngươi không căn phải liều mạng vì những người này.”
Thấy Lý Phong trực tiếp đứng ra, sắc mặt Huyền Long đột nhiên thay đổi, vội vàng nói.
Đối với ông ta mà nói, bây giờ Lý Phong hiển nhiên không nhìn rõ tình huống, gặp nguy hiểm cũng không chạy trốn, mà lại vì những con kiến này, một mình đối mặt với cường địch.
“Tam Hồn cảnh không phải thứ ngươi có thể chống cự!"
“Yên tâm, ta có chừng mực.” Nghe được lời nói lo lắng của Huyền Long, Lý Phong đáp.
"Ngươi?"
Khuôn mặt to lớn nhìn xuống Lý Phong, nói: “Nhân loại có một tên nhóc có thực lực như vậy từ lúc nào thế?”
Mặc dù ông ta không nhìn rõ tình huống cụ thể của Lý Phong, nhưng lại có thể nhìn ra Lý Phong rất trẻ.
Mặc dù nói như vậy, nhưng trong không trung lại có một bàn tay phải huyền ảo trực tiếp bất lấy.
Ầm!
Trời đất vang lên, bàn tay phải này che trời lấp đất, giống như lưới trời, nhanh chóng đánh tới.
“Nếu là ngươi giết, vậy thì ngươi chết để đền tội đi.”
Sau khi nắm đấm huyền ảo xuất hiện, liền trực tiếp bao trùm về phía Lý Phong.
“Lý Phong!”
Nhìn thấy tình huống trong không trung, sắc mặt mọi người của quận Thanh Vô đều thay đổi.
Trong lòng bọn họ sợ hãi, nhưng lại lo lắng, cảm động. Vị thiên tài cường đại Lý Phong này vậy mà lại vì bọn họ mà lựa chọn đối mặt với sinh mệnh Ma loại cấp độ Tam Hồn cảnh.
“Lý Phong sẽ chết sao?"
Lúc này, Chu Dao nhìn chằm chằm không trung, tay nằm chặt thành quyền, ngón tay đều đã trở lên hơi trắng. Vị thanh niên đó đã tạo ra rất nhiều kỳ tích, lẽ nào phải chết ở nơi này sao?
"Phù!"
Sắc mặt mọi người thay đổi. Lúc này, Lý Phong lại hít sâu một hơi.
Lúc trước, Tam Hồn cảnh đối với hẳn mà nói hoàn toàn là sự tồn tại thần thánh, nhưng hiện tại, hắn lại phải đối diện với loại đối thủ này!
“Thế để ta xem xem, loại cường giả cấp độ này rốt cuộc mạnh cỡ nào!" Trong nháy mắt, trong mắt Lý Phong lộ ra chiến ý điên cuồng.
Ầm!
Trên người hắn bạo phát ra dao động khí thế vô cùng khủng khiếp.
Kích hoạt tiểu tháp mười tăng, thực lực trên người hẳn lập tức đạt tới trình độ của cường giả Thất Phách cảnh đỉnh cấp!
Kích hoạt Tử Hồn hoả!
Thực lực của hẳn lại tăng mạnh!
Sau đó, chỗ giữa hai lông mày của hẳn dường như xuất hiện một con mắt.
Kích hoạt Mắt Thiên hồn!
Vù...
Ngay lập tức, trong không trung dường như hơi rung lên, sau đó giống như ngưng tụ lại.
Tại lúc đó, tên sinh mệnh Ma loại Tháp Hỗn đó vậy mà lại cảm thấy bản thân cảm nhận được một uy áp cực lớn!
Mắt Thiên hồn, đó là thứ mà Lý Phong có được trong pho tượng thần bí ở thế giới vực sâu Ma vực. Lúc trước, với sự kích hoạt thực lực của hẳn, cường giả ngưng tụ bảy phách đều sẽ chịu uy áp cực lớn, chỉ có thể phát huy ra thực lực ngưng tụ sáu phách!
Mà Lý Phong vừa có được tiểu tháp mười tầng, toàn bộ thực lực đều bạo tăng gấp mười lần! Hơn nữa, còn bao gồm cả linh hồn của bản thân.
Linh hồn của hắn vốn đã mạnh hơn cùng cảnh giới, lại còn tăng gấp mười lần, đoán chừng cho dù là cường giả Tam Hồn cảnh đã ngưng tụ hai hồn thì linh hồn hầu hết đều không mạnh bằng hắn.
Mà điều quan trọng nhất để phát huy Mắt Thiên hồn là linh hồn của bản thân, vì vậy, lúc này cho dù là Tháp Hỗn cấp độ Tam Hồn cảnh cũng sẽ chịu ảnh hưởng rất lớn từ Mắt Thiên hồn, thực lực trực tiếp sẽ bị áp chế hơn một nửa.