Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 449: Lớp màng mỏng bên ngoài tiểu tháp




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


“Nhận chủ trước đã!”

Lý Phong nghĩ ngợi, sau đó tiếp tục tản ra linh hồn của mình, tiến vào trong tiểu tháp mười tầng.

Sau khi linh hồn của hẳn tiến vào, giống như xuất hiện mười tầng không gian kỳ những không gian này trống rỗng, không có đồ vật gì cả.

Mặc dù vô cùng khó hiểu, nhưng Lý Phong vẫn nhanh chóng để lại dấu vết của mình ở đó.

Ong...

Sau khi lưu lại dấu vết, tiểu tháp hơi dao động, giống như truyền đến một dao động không muốn rời xa.

“Tiểu tháp này thật đúng là bảo vật!”

Huyền Long ở trong lồng giam linh lực, cảm nhận được sự biến hóa của tiểu tháp thì ngạc nhiên nói.

Lúc trước ông ta không cảm nhận được sự biến hóa của nó.

“Lý Phong, tiểu tháp này có tác dụng gì?” Ông ta tò mò hỏi.

Hiện giờ Lý Phong đã trở thành chủ nhân của tiểu tháp, chắc chắn có được những hiểu biết nhất định.

“Không biết nữa, không thấy truyền đến tin tức nào.” Lý Phong lắc đầu.

“Ngươi đã nhận chủ thành công rồi mà còn không biết?” Huyền Long nghi hoặc.

Bình thường mỗi khi bảo vật nhận chủ thành công thì đều hiện lên tin tức.

Lý Phong không trả lời. Thân ảnh hản khẽ động, nhanh chóng đi tới một chỗ.

“Lý Phong, ngươi lại tới dấy núi Vân Vụ làm gì thế?” Huyền Long nhìn thấy cảnh tượng quen thuộc, nghỉ hoặc hỏi.

Đây là bên trong dấy núi Vân Vụ!

Lúc trước Lý Phong ở đây tìm kiếm suốt một giờ, cuối cùng từ bỏ, không hiểu sao giờ hắn lại quay lại, chẳng lẽ còn muốn tìm thêm lần nữa sao?

Đúng là lãng phí thời gian.

Lý Phong nghe vậy thì bình tĩnh nói: “Dãy núi Vân Vụ đúng là có điểm đặc biệt, lúc trước chúng ta đã xem nhẹ nó.”

“Hả? Ngươi phát hiện ra?” Huyền Long nghe thế thì hai mắt sáng lên.

Ông ta cũng muốn biết dãy núi này rốt cuộc có điểm gì đặc biệt.

“Không phải ta phát hiện, mà là tiểu tháp phát hiện ra.” Lý Phong cười.

Hắn vung tay phải lên, sau đó tòa tiểu tháp mười tầng xuất hiện.

Ầm!

Sau khi tiểu tháp xuất hiện, toàn bộ dãy núi Vân Vụ lập tức chấn động.

Theo sau đó, những điểm sáng màu đen từ khắp các nơi lần lượt hiện ra.

Vút!

Mà tòa tiểu tháp trong tay Lý Phong lại giấy dụa lên.

Lý Phong cảm ứng được sự giấy dụa này thì hơi suy nghĩ một chút, sau đó thả tay ra.

Vút!

Tiểu tháp vừa được thả thì lập tức biến thành một luồng sáng, cấp tốc bay ra, sau đó tọa lạc trên dấy núi Vân Vụ.

Trong nháy mắt, tiểu tháp giống như mọc rễ, hoàn toàn hòa vào làm một với núi rừng.

Tiểu tháp vừa chạm đất thì những điểm sáng màu đen bắt đầu bạo động, sau đó điên cuồng lao về phía tiểu tháp mười tầng. Sau khi tiếp xúc với tiểu tháp thì những điểm sáng này trực tiếp biến mất.

“Điểm sáng màu đen? Những điểm sáng màu đen này là gì? Sao lại xuất hiện trong dãy núi Vân Vụ?” Huyền Long nhìn thấy tình cảnh này thì trong lòng tràn đầy ngạc nhiên.

Lúc trước, khi Lý Phong tra xét dãy núi Vân Vụ thì thực ra ông ta cũng tản ra linh hồn để tra xét, nhưng lại không có thu hoạch gì, cũng không hề phát hiện ra những điểm sáng màu đen kia.

Lý Phong lẳng lặng quan sát, một lúc sau mới nhẹ giọng nói: “Những điểm sáng màu đen này chắc là thứ có lợi cho linh hồn."

Hắn tản ra linh hôn của mình, hoàn toàn có thể cảm nhận được linh hồn của mình hơi phát sinh một chút biến hóa.

“Không thể tưởng tượng được, không biết vị cường giả nào còn có thủ đoạn như vậy, đêm đồ vật này hợp nhất với dãy núi Vân Vụ.”

Huyền Long cảm thán: “Cho dù khi ta còn ở thời kỳ hưng thịnh thì cũng không có khả năng làm được. Chẳng trách trước đó chúng ta không phát hiện ra chuyện gì, thì ra toàn bộ dãy núi Vân Vụ chính là bảo vật.”

Ông ta bỗng nhiên nghĩ nếu như lúc trước mình mang toàn bộ dấy núi Vân Vụ đi thì liệu có mang được luôn những điểm sáng màu đen đó đi không?

Lý Phong không nói gì, lẳng lặng chờ đợi.

Vút! Vút! Vút!

Từng điểm sáng màu đen xuất hiện, sau đó không ngừng hội tụ về phía tiểu tháp mười tầng. Sau khi tiếp xúc với tiểu tháp, tất cả đều biến mất.

Một phút... Hai phút... Năm phút... Mười phút...

Cả một dãy núi rộng lớn không biết có đến bao nhiêu điểm sáng. Lúc này Lý Phong cảm thấy như tiểu tháp có sức chứa vô hạn, hấp thu bao nhiêu lâu như thế mà hoàn toàn không xảy ra bất cứ biến hóa nào.

“Sắp kết thúc rồi?”

Lý Phong chờ thêm khoảng mười lăm phút nữa, những điểm sáng màu đen cũng bắt đầu giảm bớt. Lúc này gần như đã không thấy điểm sáng màu đen hiện ra nữa.

Thêm vài giây nữa, cuối cùng tất cả điểm sáng màu đen đã biến mất.

Toàn bộ dãy núi Vân Vụ lúc này đã bị rút hết sinh cơ, thảm thực vật đều đã chết hết, mặt đất trở nên khô khốc và nứt nẻ, xung quanh vô cùng tĩnh mịch.

Bốn phía xung quanh vô cùng yên tĩnh, không có bất cứ âm thanh nào truyền đến.

Vút!

Mà tòa tiểu tháp mười tầng kia lại một lần nữa bay về trong tay Lý Phong.

“Hiện giờ dãy núi Vân Vụ đã không còn tác dụng gì đối với linh hồn nữa rồi." Sau khi nhìn thấy tiểu tháp đã hấp thu xong, Huyền Long cảm nhận một chút, cảm thán nói.

Sau đó, ông ta lại lập tức nghĩ đến một chuyện khác: “Lý Phong, những điểm sáng màu đen có tác dụng đối với linh hồn đều đã bị tiểu tháp này hấp thu rồi, ngươi nhìn thử xem tiểu tháp này có gì biến hóa không?”

Trong mắt ông ta lộ ra vẻ tò mò.